“………” La Tố rất muốn biết, Mễ Duy đến tột cùng vì cái gì mà cho rằng Tư LôiTạp là người yêu của cậu, chẳng lẽ vì trước đó cậu chuyển quà của Tư Lôi Tạp cho Mễ Duy? Đến tột cùng là năng lực liên tưởng mạnh cỡ nào mới cóthể hiểu lầm mọi chuyện tới mức này?
Hơn nữa theo tình huốngtrước mắt, Mễ Duy cùng Ngải Địch nhất định đã hoàn toàn hiểu lầm, hômqua Mễ Duy vội vàng gọi Ai Tạp Tư đã nói lên điều này, thực sự là cụcdiện đã hoàn toàn hỏng bét. La Tố trầm mặc một lát, sau đó mới giảithích: “Ba ba, đó là hiểu lầm.”
“Hiểu lầm?” Mễ Duy nhất thờikhông kịp lấy lại tinh thần: “Sao có thể hiểu lầm được? Tố Tố, con không cần ngượng ngùng, ba ba và phụ thân con cũng không phản đối a!”
“Không, vấn đề mấu chốt không phải ở đó.” La Tố có chút vô lực đỡ trán: “Con và Tư Lôi Tạp thực sự không phải loại quan hệ này, bất quá để đảm bảo….con hỏi một chút, Tư Lôi Tạp đã nói gì với ba ba?”
“Này…….” MễDuy cũng có chút hồ đồ, anh vốn tưởng Tố Tố tìm được chốn về, kết quả Tố Tố lại nói là hiểu lầm. Cẩn thận nghĩ lại thì căn bản không có khả năng a! Đêm qua Tố Tố còn đối xử dịu dàng với đứa nhỏ Tư Lôi Tạp đến vậy,hơn nữa Tư Lôi Tạp còn đáp ứng Ai Tạp Tư, trở về sẽ bàn chuyện kết hônvới gia gia. Chuyện đã như vậy, vì sao Tố Tố còn nói là hiểu lầm? Chẳnglẽ….. Tố Tố không định kết hôn, nhưng đứa nhỏ Tư Lôi Tạp kia rất muốn a, nên mới tìm bọn họ thương lượng?
Mễ Duy càng nghĩ càng cảm thấychính là vậy, dù sao nếu sự thật giống như Tố Tố nói thì lần đầu tiênbàn luận, Tư Lôi Tạp đã phủ nhận ngay rồi, ngược lại còn rất nghiêm túc, huống chi có thể được Ngải Địch và Ai Tạp Tư tán đồng, có thể thấy đứanhỏ này để ý Tố Tố cỡ nào.
Mễ Duy nghĩ đến đây, lại thành khẩnnói: “Tố Tố a, ba ba có thể hiểu tâm tình của con, nếu con cảm thấy quánhanh thì không bằng mình đính hôn trước được không?”
“………” La Tố lúc này thực hết chỗ nói rồi, cậu rốt cuộc xác nhận mình không thể câuthông với Mễ Duy, thật không ngờ so với đứa con, Mễ Duy lại càng nguyện ý tin tưởng lời Tư Lôi Tạp, tuy trên người nam nhân kia quả thực mangtheo khí thế làm người ta tin tưởng.
“Ba ba, con muốn nói chuyệnriêng với anh cả.” La Tố biết mình tiếp tục nói với Mễ Duy cũng khôngđược gì, so với Mễ Duy, Ngải Địch hiển nhiên càng dễ câu thông hơn, tuynam nhân này không có bao nhiêu tình cảm nhưng cũng vì thế nên Ngải Địch mới có thể đủ lãnh tỉnh để tiếp nhận chuyện này.
“Này……… đượcrồi.” Mễ Duy trước khi đi còn nháy mắt với Ngải Địch, chỉ tiếc biểu tình trên mặt Ngải Địch không hề có biến hóa nên Mễ Duy cũng không biết đứacon lớn rốt cuộc có hiểu ý mình hay không.
Sau khi Mễ Duy rời đi, Ngải Địch không chút biến sắc mở miệng: “Cậu nói thật?”
“Ân, vì sao mọi người lại hiểu lầm?” La Tố ngụ ý mình muốn biết sự thật, chỉ tiếc Ngải Địch không có ý giải thích, chỉ nói ngắn gọn: “Cậu ta…. thựcsự nghiêm túc.”
Ngải Địch tuy bản thân không cảm thụ được cảmxúc, nhưng Tư Lôi Tạp lúc nói chuyện với anh về La Tố, đôi mắt xám kiênđịnh kia vẫn làm anh xúc động. Đây cũng là nguyên nhân anh tán thành TưLôi Tạp, nam nhân này bất luận là nhân phẩm hay thực lực đều rất xứngđáng với đứa em.
La Tố nghe vậy thì nhíu mày, cậu ta ý chỉ Tư Lôi Tạp sao? Ở chung lâu như vậy, cậu hoàn toàn không cảm nhận được Tư LôiTạp có ý tứ này với mình. Bất đồng với Khuê Đế ngay từ đầu đã bày tỏtình cảm của mình, nam nhân Tư Lôi Tạp này lúc ở cùng cậu luôn bảo trìhình lang, vì thế cậu cũng không nghĩ tới chuyện đó. Ngay cả vài lần ởchung trong hình người, nam nhân này luôn bày ra bộ mặt quan tài, đâycũng là nguyên nhân đến nay cậu vẫn không hề phát hiện.
Bất quácẩn thận nghĩ lại thì có vài chuyện rất đáng để ý, tỷ như cự lang từ đầu đã tặng cậu huân chương và hoa, còn búp bê lang nữa. Chính là nam nhânnày cái gì cũng không nói, vì thế cậu mới xem nhẹ. Nói vậy thì vì saođối phương luôn bảo trì hình lang lúc ở chung với cậu? Bởi vì cậu đối xử với khế ước thú tốt hơn với người sao? Nên mới lợi dụng hình lang đểchọc cậu vui vẻ? Có thể xem là bị tính kế từ đầu không? Không biết UyNặc sắm vai gì trong chuyện này nữa.
“Cậu có tính toán gì không?” Âm thanh lạnh như băng của Ngải Địch lại vang lên, tuy là câu hỏi nhưng từ miệng Ngải Địch phát ra lại biến thành câu trần thuật không hề phậpphồng.
“Nói chuyện với Tư Lôi Tạp.” La Tố chỉ có thể đưa ra đápán này, tuy không nghĩ Ngải Địch cùng Mễ Duy lừa mình nhưng cậu vẫn phải xác nhận lại.
“Bên ba ba tôi sẽ giải quyết, tự lo thân đi.” Ngải Địch nói xong, mặt không chút biến sắc đứng dậy rời đi.
“Cám ơn.” La Tố hơi hạ mi, ảo giác sao? Tuy từ đôi ngươi xanh biếc như hồnước của Ngải Địch không nhìn ra cảm xúc gì, nhưng cậu cảm thấy NgảiĐịch có chút bất mãn, bởi vì từng trải qua thời tận thế nên về phươngdiện cảm xúc cậu đặc biệt mẫn cảm.
Bất quá việc cấp bách nhất bây giờ là nói chuyện với Tư Lôi Tạp, La Tố cảm thấy có chút đau đầu, vìsao sự tình lại phát triển thế này? Ôn Tư Đặc có phải đã sớm phát hiệnđiểm này nên lúc trước mới nói với cậu như vậy?
【Biết không? Đốivới loại người như chúng ta, lúc không thể phân chia chuẩn xác mộtngười, chính là đại biểu bản thân đã rơi vào nguy hiểm.】
Phânchia chuẩn xác sao? La Tố tự hỏi thật lâu, sau đó mới dùng màn hình ánhsáng gọi điện thoại cho Tư Lôi Tạp, bất quá anh không bắt máy, có lẽđang bận, vì thế La Tố chỉ gửi tin nhắn.
***
Tư Lôi Tạp ngồi trong phòng sách của gia gia, nghiêm túc nói: “Con muốn kết hôn.”
“Ân, kết hôn a……” Gia gia của Tư Lôi Tạp là Ước Sắt Tư, một lão nhân tóc đãhoa râm, tuy cơ thể không còn rắn chắc như lúc trước nhưng một thân quân trang làm lão có vẻ tinh thần mười phần, gương mặt tràn ngập uy nghiêm.
Ước Sắt Tư rất hài lòng về tôn tử, chẳng những thực lực cường đại, phẩmchất cũng thực xuất chúng, khuyết điểm duy nhất chính là quá trầm mặc,nói trắng ra là buồn tao, điểm này giống lão, lúc còn trẻ lão cũng không thích nói chuyện, bất quá lão làm vậy vì tỏ ra suất khí, còn đứa tôn tử này thì buồn tao thật.
“Từ từ, con lặp lại lần nữa.” Ước Sắt Tưnói xong mới cảm thấy không thích hợp, tôn tử của lão vừa nói gì đó? Kết hôn? Kết hôn với ai? Cư nhiên có người làm đứa tôn tử của lão quyết tâm muốn kết hôn, đối phương rốt cuộc là ai? Trong trường của Tư Lôi Tạp có giống cái nào xuất sắc như vậy sao?
“Con đã gặp người nhà đốiphương, bọn họ đã đồng ý, hi vọng gia gia có thể chấp thuận hôn sự củatụi con.” Tư Lôi Tạp nhìn thẳng vào mắt Ước Sắt Tư, đôi đồng tử màu xámtràn ngập kiên định, điều này làm Ước Sắt Tư thực ngoài ý muốn.
Ước Sắt Tư dù sao cũng là đại tướng quân đội, từng ấy năm qua lão đã sớmluyện thành bộ mặt không hỉ không giận, Ước Sắt Tư xụ mặt hỏi: “Đốiphương là ai?”
Bởi vì bản thân có địa vị cao nên khí thế trênngười Ước Sắt Tư rất bức người, bất quá Tư Lôi Tạp dường như không hềcảm giác được, bên dưới làn tóc đen, đôi ngươi xám thủy chung mang theo ý kiên định, âm thanh trả lời trầm thấp, nghiêm túc cứng nhắc.
“Ông biết rồi, con về trước đi, ông sẽ trả lời sau.” Ước Sắt Tư biết tênNgải Tố xong, làm bộ dáng như phải giải quyết công việc bảo Tư Lôi Tạplui xuống. Ước Sắt Tư trước mặt tôn tử rất để ý hình tượng, bởi vì saukhi mất đi thân nhân duy nhất là đứa con cùng con rể lão luôn chú ý bồidưỡng tôn tử này, hi vọng nó lớn lên có thể trở thành một người lí tưởng để con và con rể được an lòng, cũng vì thế lão mới giữ tác phong thiếthuyết nên Tư Lôi Tạp mới dưỡng thành tính cách này, có đôi khi Ước SắtTư cũng không biết rốt cuộc mình làm thế là đúng hay sai.
“Vâng, gia gia.” Tư Lôi Tạp hướng Ước Sắt Tư chào theo nghi thức quân đội sau đó liền rời khỏi phòng.
Tư Lôi Tạp vừa đi, Ước Sắt Tư lập tức liên lạc với thuộc hạ: “Cái gì? Cáccậu không biết giống cái nào tên Ngải Tố? Mau đi thăm dò cho tôi, lậptức thăm dò, trong vòng một giờ nữa tôi phải thu được toàn bộ tư liệu có liên quan tới người này.”
“Đại tướng, ngài xác định người này là giống cái sao?” Quân nhân nghi hoặc hỏi.
“Vô nghĩa!” Không phải giống cái thì còn thứ gì có thể làm tôn tử lão mêmẩn như vậy? Đương nhiên những lời này Ước Sắt Tư không gào lên.
Một giờ sau, quân đội gửi toàn bộ tư liệu về Ngải Tố, bởi vì biết thông tin về người nhà đối phương nên nhân viên quân bộ tìm kiếm tư liệu rấtnhanh.
“Đại tướng, đây là tư liệu ngài cần, hơn nữa Ngải Tố quả thực không phải giống cái, tư liệu của chúng ta không sai.”
Cái gì? Không phải giống cái? Ước Sắt Tư ngây ngẩn cả người, lão ngắt điện thoại cầm lấy tư liệu xem xét.
Ngải Tố, giống đực á thú, học hệ dưỡng khế ước thú, tính cách âm u, khôngthích nói chuyện với người khác, không có ghi chép tội phạm cũng khôngcó ghi chép vinh dự. Trong nhà có 2 anh em, anh lớn là Ngải Địch có biệt danh ‘người máy vô huyết vô lệ’, trước mắt vừa gia nhập quân bộ, emtrai là hoa khôi nổi tiếng của học viện Thú Hoàng……
Này…… nàythực sự là người Tư Lôi Tạp thích? Ước Sắt Tư một lần nữa gọi cho cấpdưới: “Khải Tư, cậu mau…. tra tất cả giống cái trong trường có tên làNgải Tố, sau đó gửi tư liệu cho tôi.”
“Đại tướng, Ngải Tố ngài nói chính là người này, không sai đâu.”
“Thế nào? Cậu cãi mệnh lệnh thượng cấp à?” Ước Sắt Tư tăng thêm giọng điệu.
“Tôi tra, Tôi tra ngay còn không được sao?” Khải Tư bên kia đầu dây suýtchút nữa cắn đứt đầu lưỡi, lão gia tử rốt cuộc bị sao vậy? Ngải Tố nàyđã phạm vào chuyện gì? Cư nhiên làm lão gia tử vận dụng lực lượng riêngđi thăm dò, thực sự là đứa nhỏ đáng thương.
***
Buổi tối,La Tố rốt cục cũng liên lạc được với Tư Lôi Tạp, âm thanh đối phươngthông qua màn hình ánh sáng lại càng trầm thấp hơn bình thường, bất quáLa Tố lại có cảm giác tâm tình đối phương không tồi.
“Tôi đã nói chuyện hôn sự với gia gia.”
“…….” Đây chính là sét đánh ngang tai đó sao? La Tố đã không thể nào hìnhdung tâm tình của mình lúc này được nữa, rốt cuộc là sao a? Chẳng lẽkhông có ai cảm thấy hôn sự này rất kì quái sao? Hay là hình tượng củaTư Lôi Tạp thực sự rất đáng tin? Vì thế không ai nghi ngờ lời nói củaanh?
Trừ bỏ thở dài, La Tố không biết mình còn làm được gì, quathời gian trầm mặc thật lâu, cậu rốt cuộc mở miệng: “Tư Lôi Tạp, chúngta cần nói chuyện.”
“Tôi cũng nghĩ vậy.” Ở bên kia đầu dây, TưLôi Tạp đang tự hỏi, hôn sự cần chuẩn bị gì, có lẽ anh nên hỏi Lô Tạp,còn có…. anh còn chưa mua nhẫn, không biết hôm nay đi còn kịp không.
“Vậy chiều mai đi, địa chỉ tôi sẽ nhắn tin cho anh.” Tuy La Tố biết mình vàTư Lôi Tạp nghĩ không cùng một việc, nhưng cụ thể thì chỉ đành chờ ngàymai gặp mặt rồi giải thích rõ ràng.
“Hảo.” Vẫn là tiếng nói trầm thấp cứng nhắc như trước, bất quá giọng điệu so với bình thường nghe ôn hòa hơn rất nhiều.
La Tố tưởng Tư Lôi Tạp nói xong câu đó sẽ ngắt trò chuyện, kết quả Tư LôiTạp không làm vậy, điều này làm La Tố lâm vào trầm mặc xấu hổ, cậu cónên cảm thấy may mắn vì mình không mở chức năng hình ảnh không? Nếukhông bây giờ chính là mắt to trừng mắt nhỏ.
Trầm mặc thật lâu, La Tố mới thử nói: “Vậy…… ngủ ngon?”
“Ngủ ngon.” Tư Lôi Tạp rất nhanh đáp lời, bất quá anh vẫn như trước không ngắt trò chuyện.
La Tố lúc này mới hiểu ra một chút, đây là…… hi vọng cậu ngắt trước sao?Mặc kệ nói thế nào, La Tố cũng không muốn tiếp tục trầm mặc với Tư LôiTạp, vì thế cậu ngắt trò chuyện.
“Ai–” La Tố ngửa đầu nằm trêngiường, Tiểu Hoàng không rõ vì sao chủ nhân mình lại thở dài, vì thế nónhảy lên bụng La Tố, không ngừng lăn qua lăn lại.
Nói thực ra thì đến bây giờ La Tố cũng không hiểu được vì sa mọi chuyện lại diễn biếnnhư vậy, Mễ Duy suy nghĩ miên man cũng không kì quái, nhưng làm cậukhông lí giải nổi chính là Tư Lôi Tạp, cẩn thận nghĩ lại thì cậu cùng Tư Lôi Tạp căn bản không có chính thức kết giao, đừng nói hôn môi, ngay cả nắm tay cũng không có, vì cái gì đùng phát Tư Lôi Tạp lại cảm thấy haingười bọn họ có thể kết hôn?
Trong đầu La Tố hiện lên gương mặttrầm mặc ít lời của Tư Lôi Tạp, thật là không thể hiểu nổi, trong lòngnam nhân kia rốt cuộc suy nghĩ cái gì? Cảm giác phiền toái thế này, chodù lúc sống trong thời tận thế cậu cũng chưa bao giờ cảm thụ qua.
Trưa hôm sau, La Tố từ sớm đã ra ngoài, cậu định tìm một nhà ăn ở khu phốtrung tâm, tuy cậu không nghĩ Tư Lôi Tạp là người không nói tiếng nào đã động thủ, bất quá vì đảm bảo cậu vẫn chọn ghế lô.
“Thật xin lỗi, tôi tới trễ.” Tư Lôi Tạp vẫn bộ dáng cũ, một thân quân trang xanh thẫmlàm dáng người anh cao ngất, mái tóc đen không chịu gò bó rơi trên đầuvai, cánh môi mỏng khẽ nhếch, gương mặt có vẻ trầm mặc bất quá đôi bụimâu nhìn về phía La Tố có vẻ sáng hơn bình thường rất nhiều, nhưng nếukhông phải người hiểu biết Tư Lôi Tạp chỉ sợ không phát hiện ra.
“Ngồi đi.” La Tố chọn lọc từ ngữ một chút, cậu định lời ít ý nhiều nói hếtchân tướng sự việc, kết quả Tư Lôi Tạp vừa ngồi xuống liền lấy một cáihộp được đóng gói tinh mĩ trong lòng ra, sau đó trầm mặc đưa tới trướcmặt cậu.
“Đây là………?” Trong lòng La Tố dâng lên dự cảm không tốt, bất quá vẻ mặt cậu vẫn rất bình tĩnh, La Tố mở hộp, bên trong quả nhiên là một chiếc nhẫn, trong nháy mắt không có từ ngữ nào có thể hình dungtâm tình của cậu lúc này, không phải cảm động, cũng không phải phẫn nộ,mà là…… bất đắc dĩ, chưa từng có ai có thể làm cậu có cảm giác vô lựcnhư vậy, Tư Lôi Tạp có thể xem là người đầu tiên.
“Cho em.” TưLôi Tạp tuy biểu tình trên mặt vẫn nghiêm túc, nhưng đầu của anh lại hơi cúi thấp, những lọn tóc dài hơi che khuất đôi mắt màu xám, điều này làm La Tố không thấy rõ ánh mắt của nam nhân lúc này.
Không xong,nói không nên lời……. La Tố khẽ thở dài, cậu thực sự không ngờ nam nhânnày lại nghiêm túc như vậy, hơn nữa vì sao Tư Lôi Tạp lại chấp nhất vớicậu như vậy? Trên người cậu có thứ gì đáng để đối phương nghiêm túc nhưvậy sao?
Sau một lúc lâu trầm mặc, La Tố vẫn mở miệng, tuy thậtcó lỗi với Tư Lôi Tạp nhưng cậu không thể vì đối phương nghiêm túc màđáp ứng chuyện này.
“Về chuyện này, kì thực ba ba tôi đã hiểulầm, tôi không có ý muốn kết hôn với anh, nếu đã làm anh hiểu lầm thìtôi rất xin lỗi.” La Tố nói xong, ngẩng đầu nhìn biểu tình của Tư LôiTạp, không xem thì tốt, này vừa thấy đã làm La Tố giật bắn.
Không phải biểu tình trên mặt đối phương có bao nhiêu ủy khuất, cũng khôngphải biểu tình đối phương có bao nhiêu phẫn nộ, mà Tư Lôi Tạp cư nhiênbiến thành cự lang, cự lang cúi đầu, đôi bụi mâu vốn sáng ngời bây giờlại suy sụp không có tinh thần, cái đuôi không nhúc nhích, ngay cả hailỗ tai bình thường luôn dựng thẳng cũng cụp xuống, bộ dáng phi thường uể oải.
Này…… cảm giác tội ác chết tiệt này là sao? La Tố khôngbiết nên hình dung thế nào, bất quá cậu nhìn bộ dáng này của cự lang lại còn có xúc động muốn xoa đầu cự lang, quả nhiên đối phương từ đầu đãbiết cậu luôn mềm lòng với hình lang sao?
“Anh………” Đối với cự lang, La Tố không nói ra lời, vì thế cậu không nói gì nữa, chỉ đưa nhẫn trả lại cho cự lang.
‘Ngao ô~’ Cự lang nhìn cái nhẫn trước mắt, cúi đầu kêu một tiếng, tựa hồ rấtủy khuất, cự lang không chịu thu hồi nhẫn mà dùng cái mũi củng củngnhận, đưa nó lại trước mặt La Tố, sau đó cự lang cứ vậy ngồi chồm hổm,dùng đôi ngươi màu xám kia chăm chú nhìn La Tố.
“………” La Tố cảmthấy cảm giác tội ác trong lòng lại tăng thêm, biết rõ đây có thể chỉ là thủ đoạn của đối phương thôi, nhưng cậu vẫn không có biện pháp nói lờiquyết tuyệt, thật sự là cậu không tiến bộ được chút nào.
“Thậtxin lỗi, tôi chưa từng có suy nghĩ sẽ kết hôn với ai cả, hôm nay tìnhtrạng của chúng ta không tốt, để hôm khác lại bàn đi.” La Tố cuối cùngvẫn quyết định cự tuyệt, bất quá lúc cậu muốn đẩy nhẫn lại thì cự langlợi dụng hình lang nhanh chóng li khai, điều này làm cậu chỉ có thể tạmthời nhận nhẫn.
Về đến nhà, La Tố còn chưa kịp thở phào, Ngải Địch đã xuống lầu, không chút biến sắc hỏi: “Thế nào?”
Sau vài giây trầm mặc ngắn ngủi, La Tố mở miệng nói: “Không thuận lợi lắm.”
“Cậu có thể bắt đầu suy nghĩ.” Ngải Địch nói xong liền xoay người lên lầu,chỉ còn lại một mình La Tố suy nghĩ ý tứ của Ngải Địch. Cậu ảo giác à?Cậu cứ cảm thấy Ngải Địch tựa hồ rất có hảo cảm với Tư Lôi Tạp, bất quátheo tính cách thì hai người này quả thực có rất nhiều điểm giống nhau.
La Tố lấy chiếc nhẫn Tư Lôi Tạp đưa mình ra, nói thực thì cậu chưa bao giờ nghĩ tới chuyện kết hôn với một nam nhân, không phải cậu kì thị đồngtính luyến ái, bởi vì từng sống qua thời tận thế thì còn ai để ý tớichuyện này? Không ai biết mình sẽ sống tới lúc nào, vì thế chỉ cần xemvừa mắt, bất luận là nam hay nữ đều phải tận hưởng lạc thú trước mắt,đấy là quy luật của bọn họ lúc đó.
Bất quá thời điểm đó cậu cầnchăm sóc đám thú sinh hóa nên căn bản không có thời gian, huống chi giãy dụa ở thời tận thế càng lâu anh lại càng mất đi lòng tin đối với nhânloại, vì sau khi bọn La thúc chết đi, cậu không còn tin tưởng bất kì ainữa. Vì có thể làm bất cứ điều gì để mình sống sót, cậu phong bế nộitâm, có thể nói cậu lựa chọn con đường ngày càng xa cách nhân loại.
La Tố có chút đau đầu đè lại huyệt thái dương, kì thực cậu cũng không chán ghét Tư Lôi Tạp, nhất là đối với hình lang của anh, phải nói là nóithích thôi cũng không đủ, nhưng cậu chưa bao giờ xem Tư Lôi Tạp là đốitượng yêu đương, phải nói là đối phương không cho cậu có cảm giác này?Hay cậu càng hi vọng làm bằng hữu với đối phương hơn?
Xem ra cậukhông chỉ không hiểu suy nghĩ của Tư Lôi Tạp, ngay cả tâm tình của mìnhcậu cũng không rõ……. Ôn Tư Đặc có lẽ đã sớm nhìn thấu cậu, vì thế mớinói những câu đó, không thể phân chia chuẩn xác sao? Cậu hiện tại….. quả thực không thể làm ra lựa chọn.
La Tố đặt nhẫn vào hộp, tínhtoán chờ mình suy nghĩ cẩn thận xong sẽ tìm Tư Lôi Tạp nói chuyện lạilần nữa, trước đó có lẽ bọn họ không nên gặp mặt thì tốt hơn. Mặc khácvụ án giết người cậu có thể lên mạng tra tin tức.