Bởi vì Milan chủ động nhường chỗ cho Tư Lôi Tạp nên La Tố cũng không thểnói gì. Milan không bao lâu sau đã trở lại, vị trí mới là bên cạnh HảiNhân Tư.
Bởi vì đây là kì hội tụ trước kì nghỉ nên bọn Hải NhânTư thực ầm ĩ, nhưng Khuê Đế cùng Khảm Tư, hai người khổng lồ bề ngoàithô lỗ nhưng lại rất thành thật. Khuê Đế khó có dịp nhìn thấy La Tố,không muốn phá hư ấn tượng nên trừ bỏ cúi đầu, cũng chỉ đỏ mặt trộm nhìn La Tố cũng không dám làm thêm gì nữa. Cũng may làn da Khuê Đế vốn đãđen nên mọi người căn bản không phát hiện mặt cậu ta đã đỏ rực, chỉ cảmthấy Khuê Đế hôm nay rất an phận.
Khảm Tư thì biểu hiện khác Khuê Đế, anh không thẹn thùng như vậy nhưng vì mới gặp thần tượng, đại nãovẫn chưa kịp thích ứng, nhất cử nhất động cứ cứng nhắc như người máy,nhất là những lúc nói chuyện với Ôn Tư Đặc, cung kính không khác gì gặpđược tổng đại tướng, điều này làm Hải Nhân Tư cùng bọn Milan buồn cườikhông thôi.
Lô Tạp vốn là hoa hoa công tử rất được giống cái hoan nghênh, công phu mồm mép đương nhiên rất lợi hại, không bao lâu đã nháo nhiệt tham gia vào bọn Hải Nhân Tư, thân là người từng trải, Lô Tạptruyền thụ lại không ít kĩ năng truy giống cái cho Hải Nhân Tư, Hải Nhân Tư vô cùng cảm động, sau một lát liền kề vai sát cánh với Lô Tạp.
Ngải Địch ngồi trong bữa tiệc nhưng vô cùng im lặng, Tư Lôi Tạp cũng khôngngoại lệ, trừ bỏ lấy đồ uống cho La Tố, giúp La Tố gắp đồ ăn, việc duynhất Tư Lôi Tạp làm là vãnh tai lên nghe Lô Tạp giảng giảng về biện pháp truy giống cái.
Ôn Tư Đặc thì giống như La Tố, ngẫu nhiên bọnHải Nhân Tư cần đáp án khẳng định mới mở miệng nói vài câu, bất quá vẫnhơn gương mặt không có chút biểu tình của La Tố, Ôn Tư Đặc tốt hơn nhiều bởi vì trên mặt anh luôn có nụ cười thường trực.
“Thời gian vuivẻ luôn trôi qua rất mau a……” Hải Nhân Tư thấy thời gian không còn sớm,trễ tí nữa căn tin sẽ đóng cửa, vì thế chỉ đành chấm dứt tụ hội.
“Đúng vậy, bất quá tuần tới sẽ gặp lại mà, đến lúc đó lại mở tiệc, mình mờikhách!” Milan bởi vì có kim đản thú nên rất sảng khoái.
Hải NhânTư, Milan cùng bọn Phân Địch đi trước, La Tố không vội, bởi vì cậu vàNgải Địch có quan hệ anh em, vì thế trước lúc rời đi, cậu cố ý hỏi: “Anh cả, có cùng về không?”
“Không, tôi còn việc, ngày mai mới về, thay tôi chuyển lời cho ba ba.” Ngải Địch không chút biến đổi sắc mặt nói.
La Tố biết Ngải Địch cũng không có ác ý, chỉ là quen nói chuyện như trầnthuật mà thôi, bất quá thái độ như vậy phỏng chừng làm người ta cảm thấy anh thực chán ghét đối phương. Phỏng chừng Ngải Tố vì dạng này mới ngày càng âm trầm, em trai không tôn trọng, mà anh cả lại không thèm nhìnmình, tìm không thấy ý nghĩa cho sự tồn tại của mình, cuối cùng hoàntoàn phong bế nội tâm mình.
“Yên tâm tốt lắm, em trai đồng học,ngày mai tôi cũng về nhà, tôi sẽ thay cậu chăm sóc anh trai a!” Lô Tạplàm ra bộ dáng thành thục, quàng tay bên vai Ngải Địch. Ngải Địch khôngcó biểu tình gì cả, cũng không gạt tay Lô Tạp, trực tiếp cùng Lô Tạp likhai, điều này làm La Tố có chút kinh ngạc, xem ra Ngải Địch cùng Lô Tạp rất thân a, nếu không người như Ngải Địch không có khả năng ngầm đồng ý hành vi của Lô Tạp như vậy.
“Ôn Tư Đặc, anh có về nhà không?” La Tố quay đầu hỏi, trận đấu đã hủy bỏ, Ôn Tư Đặc không còn lí do tiếp tục ở lại trường, vì thế mấy ngày nay hẳn đã khôi phục lịch diễn mới đúng.
“Không, người nhà bảo tôi ở lại đây cùng hôn phu tiếp xúc nhiều một chút.” ÔnTư Đặc thấy Khuê Đế cùng Khảm Tư đều đã li khai, chỗ này chỉ còn La Tốcùng Tư Lôi Tạp, vì thế cũng không dấu diếm, nói thẳng ra.
“Hôn phu…….” Tư Lôi Tạp nhíu mày.
“Đúng vậy, thở phào hử?” Ôn Tư Đặc đi qua Tư Lôi Tạp, ngừng lại trước mặt La Tố: “Kì thực tôi rất thích cậu.”
La Tố ngây ngẩn cả người, cậu không rõ Ôn Tư Đặc vì cái gì lại đột nhiênnói vậy, bất quá Ôn Tư Đặc lúc này đã đi tới tận cửa, anh đưa lưng vềphía La Tố phất tay: “Cứ cảm thấy nếu hôm nay không nói sau này sẽ không còn cơ hội nữa, yên tâm đi, không có ý gì đặc biệt, chỉ là sau cùng lại quen biết được một người bạn như cậu, tôi thực sự rất vui.”
Saucùng? Ý tứ gì a? La Tố muốn đuổi theo Ôn Tư Đặc, chính là cậu lập tứcdừng lại, cho dù đuổi theo thì sao chứ? Cậu rất hiểu Ôn Tư Đặc cũnggiống như anh hiểu cậu vậy, nếu Ôn Tư Đặc không muốn nói đáp án thì cậulàm gì cũng vô ích.
Tư Lôi Tạp nhíu mày, lúc đầu anh nghĩ Ôn TưĐặc là tình địch, bất quá sau đó anh biết Ôn Tư Đặc không hề có tâm tưđặc biệt gì nên anh cũng không để tâm. Tuy Ôn Tư Đặc mới thổ lộ với LaTố nhưng anh cảm thấy nó không hề xuất phát từ tình yêu mà là một loạitình cảm càng sâu sắc hơn, làm anh ít nhiều cũng có vài phần hâm mộ.
“Tôi cũng đi trước, anh……..” La Tố vốn định hỏi ‘hôm nay anh cũng về nhà à?’ nhưng nghĩ tới mình cùng Tư Lôi Tạp hình người cũng không thân thiếttới mức đó, vì thế La Tố hơi khựng lại.
“Không, ngày mai tôi mới về.” Tư Lôi Tạp lấy món quà đã chuẩn bị sẵn trong lòng ra đưa cho La Tố: “Cho em.”
“Cái gì?” La Tố nhíu mày, cậu nhớ rõ mình đã nói đối phương không cần tặngmình thứ gì nữa, sao hôm nay Tư Lôi Tạp lại đưa quà nữa?
“Cho baba em.” Bởi vì Tư Lôi Tạp rất ít lời nên biểu tình của anh lúc này có vẻ rất nghiêm túc, lời nói lưu loát ngắn gọn, một thân quân trang anh tuấn làm La Tố sinh ra ảo giác đối phương đang giải quyết công việc.
“Anh quen ba ba tôi?” La Tố lại càng nghi hoặc hơn, Mễ Duy hẳn không có khảnăng quen biết người trong quân bộ như Tư Lôi Tạp, nhưng nếu không phảinhư vậy thì vì sao Tư Lôi Tạp lại muốn tặng quà cho Mễ Duy?
Tư Lôi Tạp không trả lời vấn đề của La Tố mà dùng ngữ điệu cứng nhắc lập lại lần nữa: “Cho ba ba em.”
“Tôi biết rồi.” Tuy rất nghi hoặc nhưng La Tố vẫn nhận, nếu Tư Lôi Tạp muốncậu chuyển quà cho Mễ Duy thì cậu không có lí do gì để cự tuyệt.
La Tố nhận quà làm đôi ngươi màu xám của Tư Lôi Tạp hơi lóe sáng, nếu giờphút này sau lưng Tư Lôi Tạp có cái đuôi, như vậy nhất định nó đang lúclắc vô cùng vui sướng.
La Tố ù ù cạc cạc mang quà của Tư Lôi Tạpvề cho Mễ Duy, lúc giữa trưa La Tố gọi người máy VII tới, sử dụng phương tiện giao thông nên La Tố rất nhanh đã trở về nhà.
Bởi vì trướcđó có gửi tin về cho Mễ Duy nên Mễ Duy đã biết hôm nay đứa con trai thứhai sẽ về nhà, Mễ Duy nhìn thấy La Tố thì kích động bước tới: “Tố Tố,con rốt cục đã về rồi, ba ba vài tháng rồi không gặp con a.”
“…….” La Tố không biết nên nói gì, vì thế chỉ ngậm miệng lại để Mễ Duy ôm một cái.
Mễ Duy lải nhải lẩm bẩm nói thiệt nhiều xong mới bảo La Tố vào ăn cơm, lúc La Tố vào nhà ăn thì phát hiện chẳng những Ngải Địch mà Ngải Lộ cùng Ai Tạp Tư cũng không có nhà.
“Phụ cận có một tiểu khu bị hỏa hoạn,vì thế gần đây phụ thân con khá bận, đôi khi còn thường xuyên ngủ lạibệnh viện nữa.” Mễ Duy thấy La Tố nghi hoặc liền giải thích.
“Anh cả nói ngày mai sẽ về.” La Tố nhớ tới lời của Ngải Địch, liền nói với Mễ Duy một tiếng.
“Trở về là tốt rồi, có mình ba ba ở nhà, cứ cảm thấy căn nhà này thiệt trống rỗng.” Ánh mắt Mễ Duy có chút cô đơn.
La Tố định nói vài lời an ủi Mễ Duy, nhưng cậu lại không biết nói gì, đúng lúc này cậu nhớ tới món quà Tư Lôi Tạp nhờ mình chuyển lại, có thể TưLôi Tạp quen biết Mễ Duy, hoặc là người nhà của Tư Lôi Tạp quen biếtcũng không chừng, có lẽ Mễ Duy nhận được quà tâm tình sẽ tốt hơn mộtchút, nghĩ vậy La Tố liền lấy hộp quà nhỏ trong lòng ra.
“Một người tên Tư Lôi Tạp tặng cho ba ba.” La Tố đưa món quà tới trước mặt Mễ Duy.
“Tư Lôi Tạp?” Đầu Mễ Duy xuất hiện dấu chấm hỏi to đùng, tuy được nhận quàanh rất vui nhưng đối phương có tặng nhầm không a? Nghĩ như vậy Mễ Duyhỏi lại: “Thật là tặng cho ba ba sao?”
“Anh ta nói tặng cho baba.” La Tố lúc này cũng hiểu ra có chút không thích hợp, chẳng lẽ Mễ Duy không biết Tư Lôi Tạp? Chính là nếu không quen biết sao Tư Lôi Tạp phải tặng quà cho Mễ Duy?
Còn hơn La Tố, Mễ Duy lập tức suy nghĩ cẩnthận, anh vốn là giống cái, trước kia ở trường cũng được không ít giốngđực truy đuổi, nghe La Tố nói vậy anh lập tức hiểu được dụng ý của TưLôi Tạp kia.
Mễ Duy vì đứa con có người theo đuổi mà cao hứng,lại vì không biết Tư Lôi Tạp có phải người tốt hay không mà lo lắng, bất quá từ chuyện đối phương biết tặng quà để lấy lòng thì hẳn là một giống đực không tồi. Mễ Duy vốn không nghĩ Tố Tố sẽ theo đuổi được giống cái, nếu được giống đực coi trọng anh cũng vui rồi, nhưng Mễ Duy vẫn bănkhoăn về nhân phẩm đối phương, sợ đứa con bị lừa, vì thế anh thử hỏi:“Người tên Tư Lôi Tạp kia….. ở trường là người thế nào?”
“Ba ba không biết?” La Tố càng ngày càng cảm thấy không thích hợp.
“Đừng nói chuyện này, mau nói cho ba ba biết cậu ta thế nào?” Mễ Duy vì quá lo lắng cho La Tố nên biểu hiện có chút nôn nóng.
Một màn này đương nhiên bị La Tố xem trong mắt, chẳng lẽ Tư Lôi Tạp là concủa người quen cũ của Mễ Duy, vì thế ba ba mới khẩn trương như vậy? LaTố nghĩ nghĩ chỉ có lí do này hợp lí nhất, vì thế liền mở miệng: “Thủtịch học viện hộn thú, chuẩn tướng quân bộ, có được huân chương vinhquang chiến sĩ vĩnh viễn, hồn thú là hình lang.”
La Tố chỉ biếtnhiêu đó nên nói vậy, Mễ Duy nghe xong thì hai mắt tỏa sáng, này…. đứanhỏ này quả thực rất xuất sắc, Mễ Duy nhịn không được lại hỏi: “Tốt,thực tốt quá! Tố Tố, con và cậu ta phải hảo hảo ở chung biết không? Nhất định phải hảo hảo ở chung!”
“Ân.” Quả nhiên là người quen cũ? La Tố nhìn Mễ Duy vô cùng kích động, phỏng chừng là bạn bè rất thân thiếtcủa Mễ Duy trước kia.
“Không đúng a……..” Mễ Duy lúc đầu còn hưngphấn, nhưng sau đó anh lại bắt đầu lo lắng, giống đực tên Tư Lôi Tạp này điều kiện tốt như vậy có thể tìm giống cái mà, sao lại coi trọng Tố Tốnhà mình? Chẳng lẽ muốn chơi đùa?
Mễ Duy càng nghĩ càng bất an,sắc mặt cũng khó coi, anh rất muốn nói Tố Tố phải cẩn thận một chút,nhưng lại sợ Tố Tố thực thích Tư Lôi Tạp kia, vì thế Mễ Duy lại hít vàihơi.
“Sao vậy?” La Tố thật sự không thể hiểu nổi vì sao tình tự của Mễ Duy lại biến hóa nhanh như vậy.
“Không, không có gì, ba ba cảm thấy đứa nhỏ đó tốt lắm, thực sự rất tốt.” MễDuy nói vài lời, La Tố không biết Mễ Duy phiền não chuyện gì vì thế chỉcó thể nói: “Không bằng xem quà đi.”
“Đúng, đúng, xem quà, xemquà.” Mễ Duy lo lắng mở gói quà, bên trong là một con thỏ vô cùng sốngđộng làm Mễ Duy thét lên: “Đây là món đồ chơi mới nhất của công ty WDsao? Cư nhiên còn có điều khiển từ xa.”
Mễ Duy nhất thời quên bén mọi phiền não ban nãy, yêu thích món quà này không thôi, giống cái nhưMễ Duy rất thích những thứ nhỏ nhắn đáng yêu, Mễ Duy lắp pin cho conthỏ, nó bắt đầu như thỏ thật mà cọ cọ mặt Mễ Duy, lớp lông xù mềm mạilàm Mễ Duy yêu thích ôm chặt nó vào lòng.
“………” La Tố trầm mặc,lại là món đồ chơi này, quả nhiên món đồ ở kí túc xá cũng do Tư Lôi Tạptặng, nếu Mễ Duy thích để lần sau cậu mang cả con lang đố chơi kia về.
Mễ Duy ôm con thỏ một lát mới cảm giác không thích hợp, đứa con vẫn cònđang nhìn anh a, Mễ Duy hiếm có dịp đỏ mặt nói: “Khụ khụ, món đồ chơinày…… rất tốt, thay ba ba cám ơn đứa nhỏ kia.”
“Ân.” La Tố đáp ứng.
Bởi vì món quà nên Mễ Duy lại tăng thêm không ít hảo cảm với Tư Lôi Tạp,nếu bỏ nhiều tiền để mua món quà quý giá như vậy cho anh, như vậy chắclà thiệt tình với Tố Tố, bất quá vì để an toàn hơn Mễ Duy vẫn nói: “TốTố, dù sao cũng đang trong kì nghỉ, con có thể mời Tư Lôi Tạp tới nhàchúng ta chơi một chuyến không? Người ta tặng quà quý giá như vậy, ba ba muốn cám ơn.”
“Này…… anh ta rất bận, con không xác định.” La Tốkhông rõ vì sao Mễ Duy đột nhiên muốn gặp Tư Lôi Tạp, chẳng lẽ muốn nhìn đứa con của bằng hữu?
“Không sao, con cứ hỏi thử xem.” Nếu cậuta để ý con nhất định sẽ tới! Đương nhiên nửa câu sau, Mễ Duy không nóira. Nguyên nhân Mễ Duy gọi Tư Lôi Tạp tới cũng rất đơn giản, anh nghĩmình làm cha mẹ thì nên gặp đối tượng bầu bạn của Tố Tố, nếu đối phươngkhông tồi thì để hai người sớm tiến tới một chút.
“Con biết rồi.” Tuy La Tố vẫn không hiểu gì cả, nhưng vẫn gửi tin cho Tư Lôi Tạp, dùngcơm xong La Tố nhìn phòng khách trống rỗng hỏi: “Hôm nay Ngải Lộ khôngvề à?”
Mễ Duy nghe thấy tên Ngải Lộ thì thở dài: “Đứa nhỏ này gần đây không biết bị làm sao nữa, lần nào gọi điện thoại cũng vội vàngngắt máy, cũng không biết nó ở trường xảy ra chuyện gì nữa, Tố Tố, concó rãnh thì thay ba ba hỏi thăm nó một chút.”
“…….” La Tố cảmthấy có lẽ mình không nên mở miệng hỏi thăm chuyện Ngải Lộ, hơn nữa cậucũng không hiểu được suy nghĩ của Mễ Duy, Mễ Duy hẳn biết quan hệ củacậu và Ngải Lộ rất kém, nếu vậy sao còn giao chuyện này cho cậu? Muốnquan hệ của cậu và Ngải Lộ dịu đi một chút sao?
Tuy đoán khôngđược ý tứ của Mễ Duy, nhưng La Tố vẫn đáp ứng, trải qua chuyện lần trước Ngải Lộ ngoài mặc cũng không còn quá đáng, về phần còn lại cũng chỉ cóthể tới trường giải quyết.
Bởi vì trong nhà chỉ có La Tố và MễDuy, vì thế La Tố cũng không quay về phòng nghiên cứu tư liệu mà ngồitrong phòng khách bồi Mễ Duy xem TV một lát. Mễ Duy thấy La Tố như vậythì cảm động đến muốn khóc, tuy anh thương đứa con này nhất nhưng nóchẳng bao giờ làm ra vẻ mặt dễ chịu với anh, thật không ngờ tới trườngvài tháng cư nhiên lại giống như lúc bé, chẳng lẽ vì yêu đương nên thayđổi?
Mễ Duy không thể nghĩ ra lí do nào khác, anh chỉ có thể quykết vì Tố Tố nói chuyện yêu đương với Tư Lôi Tạp nên thay đổi, vì thếanh lại càng có hảo cảm với con rể tương lai.
Lúc tối, La Tố nhận được tin trả lời của Tư Lôi Tạp, nội dung rất ngắn nhưng lại làm La Tốnhịn không được co rút khóe miệng vài cái.
【Ngày mai sẽ ghé nhà. 】
La Tố cảm thấy có chút khó hiểu, Tư Lôi Tạp hẳn là đang bề bộn với chuyệnvụ án? Vì sao ngày mai lại có thời gian rãnh tới nhà cậu? Tuy còn nhiềuđiểm đáng phun tào nhưng La Tố vẫn báo tin này cho Mễ Duy.
“Thậtsao? Nó có nói mấy giờ không? Không được, trong nhà không còn đồ ăn, baba phải đặt mua thêm một chút, đúng rồi, nó thích ăn gì? Thịt bò haythịt heo?” Mễ Duy hưng phấn bắt đầu hoa tay múa chân, quả nhiên là đứanhỏ tốt, nhanh như vậy đã đáp ứng tới nhà thăm hỏi.
La Tố lại khó hiểu, vì sao….. Mễ Duy lại kích động như vậy? Mặc dù nghi hoặc nhưng La Tố vẫn đáp: “Anh ta không kiêng ăn.” Bởi vì lang là động vật ăn tạp,tuy người bình thường luôn nghĩ lang ăn thịt nhưng quan điểm này hoàntoàn sai lầm, trên cơ bản tất cả sinh vật họ khuyển đều ăn tạp, langcũng không ngoại lệ, thịt là món chính, ngoài ra nó còn ăn một ít hoaquả và rau xanh.
Chờ đã, La Tố bụm mặt, sao cậu lại xem Tư LôiTạp là lang? Đối phương chỉ có hồn thú hình lang mà thôi, là tật xấutrước đây là bác sĩ thú y sao………..?
“Hảo hảo hảo, ba ba biết rồi, ba ba lập tức đi chuẩn bị.” Mễ Duy nói xong liền xoay người vào phòng,có lẽ định lên mạng đặt nguyên liệu nấu ăn.
La Tố cũng không nói gì nữa, bởi vì thời gian không còn sớm nên cậu ôm Tiểu Hoàng, trực tiếp về phòng nghỉ ngơi.
Hôm sau, Tư Lôi Tạp từ sớm đã ấn chuông cửa nhà Hoắc Khắc, bất quá anhkhông chỉ có một mình mà cùng về với Ngải Địch, vì thế lúc Mễ Duy ra mởcửa đã sửng sốt suốt nửa ngày chưa lấy lại tinh thần, hóa ra…… bầu bạncủa Tố Tố là bạn của Ngải Địch sao?