Lúc La Tố chạy tới, phòng thí nghiệm trừ bỏ Uy Nặc còn có mười mấy vị quânnhân, Uy Nặc tức giận rống lên với người trong màn hình ánh sáng, nhìnthấy La Tố anh mới căm hận mà ngắt cuộc nói chuyện.
“Khoảng cáchnày trò có thể cảm nhận được khế ước thú bên trong rừng rậm nhân tạokhông?” Bởi vì tình huống thực sự khẩn cấp nên Uy Nặc không nói mấy câukhách sáo, trực tiếp vào thẳng vấn đề.
“Để em thử xem.” La Tố đãsớm dùng lực tinh thần liên kết với khế ước thú, khoảng cách của phòngthí nghiệm với rừng nhân tạo rất gần nên cậu có thể cảm nhận được hỉ nộái ố của nhóm khế ước thú một cách rõ rệt. La Tố đầu tiên kết nối vớinhóm khế ước thú từ khu 60 trở xuống, bởi vì nhóm này đã thiết lập kếtnối với cậu nên dễ dàng thu được tin tức.
La Tố dùng lực tinhthần liên tiếp xâm nhập vào khu trên 55 nhưng không thu hoạch được gì,cảm xúc của nhóm khế ước thú của khu này hoàn toàn không có gì khácbiệt, ngay lúc La Tố cảm thấy nghi hoặc thì rốt cuộc cảm nhận được tìnhtự nôn nóng của khế ước thú khu 56, cậu vừa phát ra lực tinh thần trấnan nhóm khế ước thú dao động, vừa tiếp tục tìm kiếm, thẳng đến khi xâmnhập khu 60, theo tình tự phản hồi của nhóm khế ước thú cậu rốt cuộccũng tìm hiểu được chút tình báo.
Từ khu 61 trở lên tất cả khếước thú đều bị sự vật gì đó ảnh hưởng, đều bạo phát, vì muốn hiểu rõtình trạng của nhóm khế ước thú này, La Tố dùng lực tinh thần xâm nhậpkhu 61, nhưng trong khoảnh khắc đại não cậu bị tình tự cuồng bạo điêncuồng chấn động, suýt chút nữa tinh thần đã hỏng mất.
La Tố lậptức cắt đứt liên kết, tình huống thực không xong, dựa theo thực lực củakhế ước thú được phân bố, khu 61-80 là vùng nguy hiểm cao, ở phạm vi 60cậu có thể cảm nhận được nhóm khế ước thú khu 61 đang điên cuồng tôngvào cửa điện tử, điều này làm khế ước thú khu 60 bị khủng hoảng. Bởi vậy có thể suy đoán khu vực sau lại càng hỏng bét hơn, chỉ sợ có thể xuấthiện tình huống thương vong.
La Tố hoàn toàn hiểu được vì sao UyNặc phẫn nộ như vậy, cậu cũng vậy, nguyên nhân nhóm khế ước thú bạo loạn do con người gây ra, hệt như kiếp trước vậy, nhân loại luôn vì đủ lí do mà hi sinh nhóm động vật, thực sự vừa đáng cười lại đáng buồn.
“Thế nào?” Uy Nặc thu liễm biểu tình hài hước bình thường, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc cùng khẩn trương.
“Thực không xong, khế ước thú từ khu 60 trở xuống thì không thành vấn đề,nhưng từ 61 bắt đầu…. tình tự nhóm khế ước thú đều rất cuồng bạo, hìnhnhư bị cái gì đó kích thích mãnh liệt.” La Tố tuy phẫn nộ nhưng gươngmặt lạnh như băng vẫn không biểu hiện nhiều tình tự.
“Đáng giận! Quả nhiên kết quả giống như camera ghi hình truyền lại.” Uy Nặc thấp giọng mắng.
“Này Nặc tiên sinh, xin đừng khẩn trương, lực lượng quân bộ phái tới lập tức tới ngay.” Nhóm sĩ quan đứng trong phòng thí nghiệm đáp.
“Câmmiệng! Các người chưa từng chăm sóc khế ước thú thì biết cái gì! Khu61-80 còn chưa tính, nhưng các người có biết khu 81-98 có khế ước thú gì không hả? Tùy tiện lao ra một con cũng đủ để chúng ta lên tây thiên!Huống hi khu 99 còn có cự long, vạn nhất cự long…….”
Uy Nặc cònchưa nói xong đã bị một sĩ quan đánh gãy: “Này Nặc tiên sinh, đấy chỉ là truyền thuyết, không phải sự thật, hơn nữa nếu phát sinh chuyện ngoài ý muốn, thân là quân nhân chúng ta nhất định sẽ liều mình bảo vệ hai vị.”
“Lời này hãy đợi tới lúc cự long xuất hiện, các ngươi tự nói với nó đi!” UyNặc nói xong, quay đầu hỏi La Tố: “Trò có biện pháp nào không?”
“Không có.” La Tố không có khả năng chủ động lộ ra năng lực của mình, Uy Nặcchỉ biết cậu có khả năng cảm nhận tình tự của khế ước thú mà thôi, nếuđối phương biết cậu không chỉ cảm nhận được khế ước thú còn có thể khống chế cùng thăng cấp thì không phải chuyện tốt.
“Phát sinh chuyệngì?” La Tố vừa hỏi vừa dùng lực tinh thần xâm nhập khu 99, tuy khôngmuốn mạo hiểm nhưng nếu khu 99 thực sự có cự long tồn tại, hơn nữa nếucũng bị ảnh hưởng mà cuồng bạo thì hậu quả quả thực không thể chịu nổi.
“Còn không phải tại tên Thao Thiết kia gây chuyện sao, hôm nay quân độichùng chính phủ đồng ý cho cậu ta gặp Kì Lân, cũng chính là Tạp Kì Ân,bất quá Thao Thiết ghét bỏ Kì Lân vẫn chưa thức tỉnh nên đã sử dụng năng lực của Thao Thiết ảnh hưởng nhóm khế ước thú trong rừng nhân tạo đểbức bách Tạp Kì Ân phải bình ổn bọn nó.”
“Vì cái gì?” La Tố không thể hiểu được, nếu Kì Lân vẫn chưa thức tỉnh như vậy có nghĩa là Tạp Kì Ân vẫn không có năng lực này.
“A.” Uy Nặc cười lạnh: “Rất đơn giản không phải sao? Kì Lân nếu là thần thú, tự nhiên sẽ không chịu được cảnh khế ước thú thống khổ, vì thế nếu TạpKì Ân thực sự là Kì Lân, như vậy nhất định sẽ bị ép thức tỉnh, đây cũngchính là mục đích của Thao Thiết, chúng ta có nên may mắn vì năng lựccủa Thao Thiết không mạnh mẽ như trong truyền thuyết không? Chỉ có thểảnh hưởng nhóm khế ước thú sau khu 60, nếu không cả rừng nhân tạo chỉ sợ đã sớm hỏng bét rồi.”
“Ngu xuẩn nhất vẫn là bọn quân bộ cùngchính phủ, cư nhiên cam chịu chấp nhận hành vi ngu xuẩn của Thao Thiết!Có thể bọn họ nghĩ Thao Thiết sẽ không làm tới bước cuối cùng, nhóm khếước thú bị mất lí trí chỉ cần Thao Thiết hủy bỏ ảnh hưởng thì có thể lập tức khôi phục bình thường, thật sự sẽ khôi phục như thường sao? Đámkhốn đó có bao giờ dưỡng khế ước thú đâu!”
“…….” La Tố chỉ lẳnglặng nghe Uy Nặc oán giận, không nói gì, lúc này cậu đã tra xét xong khu 99, lực tinh thần cảm nhận được khu này có một luồng dao động kỳ diệu,nhưng không phát hiện lực tinh thần nào khác, nói cách khác khu 99 không hề có cự long tồn tại sao?
La Tố không biết Tạp Kì Ân có thểthành công thức tỉnh hay không, nhưng cậu không có thói quen dựa vàongười khác, tha vì trông cậy Tạp Kì Ân giải quyết vấn đề không bằng tựdựa vào mình, cậu thực sự không thể chịu được nhóm khế ước thú vì mộtnguyên nhân nhàm chán như vậy mà phải chịu đau khổ, chúng nó không làmgì sai cả, chỉ im lặng sống trong rừng nhân tạo, nhưng đám nhân loại bên ngoài lại vì tư dục của mình mà đánh vỡ cuộc sống bình ổn đó, nếu KìLân xuất hiện chỉ biết mang tới thống khổ cho khế ước thú thì cậu tìnhnguyện để Kì Lân vĩnh viễn không xuất hiện.
La Tố dùng lực tinhthần tiếp tục tra xét khu 98, bởi vì càng về sau khế ước thú càng nguyhiểm nên phải xử lí ngược trở lại, hơn nữa các khu sau khế ước thú cũngít, cảm giác cuồng bạo đánh sâu vào đầu cũng giảm bớt rất nhiều.
Lực tinh thần kết nối thành công, bởi vì số lượng khế ước thú khu 90-98thực sự rất ít nên dưới sự trấn an của lực tinh thần, phần lớn nhóm khếước thú dần dần khôi phục bình tĩnh, vài con đặc biệt cuồng bạo cũng bịnhóm đồng bạn thanh tỉnh áp chế, vì thế tổn thương cũng không lớn.
“Bọn Tạp Kì Ân cũng sắp tới rồi.” Uy Nặc không ngừng chuyển đổi màn hìnhgiám thị, khu trên 60 rất ổn, nhưng sau 60 vì khế ước thú bạo loạn nênrất nhiều thiết bị giám thị bị phá hỏng.
“Di? Nhóm thú thôn phệ (khế ước thú khu 90) sao lại khôi phục thần trí rồi?” Uy Nặc có chút khó tin kinh hô.
“Có phải Tạp Kì Ân thức tỉnh rồi không?” La Tố vừa tiếp tục dùng lực tinhthần trấn an tình tự khế ước thú, vừa kéo Uy Nặc đi sai hướng.
“Không, không có khả năng, nếu Tạp Kì Ân thức tỉnh thì chính phủ cùng quân bộnhất định sẽ liên lạc với tôi…… Đây rốt cuộc là sao?” Uy Nặc nhíu mày.
La Tố lúc này đã cảm thấy lực tinh thần có chút cạn kiệt, lúc này công tác chỉ mới hoàn thành một nửa, từ khu 80 trở về sau cậu vẫn chưa thu phụcđược, nhưng số lượng khu này quá đông, rất khó xử lý, hơn nữa kết nốivới nhóm khế ước thú đang trong tình trạng cuồng bạo trong tình trạngcạn kiệt lực tinh thần thế này rất nguy hiểm…… ngay lúc La Tố tiến thoái lưỡng nan, cửa phòng thí nghiệm mở ra.
“Lão sư….. Ngải Tố, không ngờ lại gặp cậu ở đây.” Tạp Kì Ân là người đầu tiên chạy vào phòng thínghiệm, giống như phía sau có thứ gì đó rất đáng sợ đuổi theo.
Nhóm sĩ quan bảo vệ Tạp Kì Ân nhanh chóng tiến tới, theo sau vào phòng thínghiệm chính là Tu Lôi, cậu ta mặc một thân áo da màu đen, cổ áo caodựng thẳng, con ngươi đỏ ngầu nhìn qua hệt như chảy ra huyết, yêu dị mànguy hiểm. Bất quá làm La Tố kinh ngạc chính là nam nhân đi bên cạnh TuLôi, một thân quân trang anh tuấn, tóc đen mắt xám, bộ dáng thâm thúy,thoạt nhìn trầm mặc ít lời.
Tư Lôi Tạp? La Tố suy nghĩ một chút liền hiểu được lí do đối phương ở đây, vì thế cậu lễ phép gật đầu chào hỏi Tư Lôi Tạp.
Tư Lôi Tạp cũng thấy La Tố, tuy anh rất muốn đi tới bên người cậu nhưnganh đang có nhiệm vụ giám thị Tu Lôi, vì thế chỉ đành trầm mặc gật đầuvới La Tố.
“Thầy chính là lão sư của hệ dưỡng khế ước thú đi?” Tu Lôi đi tới chỗ Uy Nặc, bởi vì La Tố đang đứng bên cạnh Uy Nặc nên TưLôi Tạp rốt cuộc có thể tiếp cận La Tố, bất quá vì không biết nói gì nên anh vẫn bảo trì trầm mặc, nhưng vẫn dùng đôi ngươi xám tro chăm chúnhìn La Tố, giống như muốn xác nhận đối phương có tổn thương gì haykhông.
La Tố cũng nhận được ánh mắt của Tư Lôi Tạp, cậu nhớ tớitin nhắn anh gửi lúc nãy, đoán được đối phương đang lo lắng mình có bịthương hay không, vì thế nhỏ giọng nói: “Tôi không sao.”
Tư LôiTạp nghe vậy lại trầm mặc gật gật đầu, tuy phương thức biểu đạt có chútcứng ngắc, bất quá La Tố hiểu đối phương cũng không phải cố ý, chỉ vìbản tính ít nói mà thôi.
Hai người không trao đổi tiếp bởi vì còn phải giải quyết chuyện Kì Lân, Tu Lôi chào hỏi Uy Nặc xong, cười khẽ:“Tạp Kì Ân là học trò của thầy?”
“Thì thế nào?” Uy Nặc lúc chưa gặp Thao Thiết đã ghét, nhìn thấy lại càng ghét hơn.
“Học trò chính là Kì Lân, thầy rất cao hứng không phải sao? Nơi này hẳn cócamera giám sát đi? Để chúng ta xem nào? Có lẽ nên nói là để Kì Lân xema.” Tu Lôi nói xong, tựa tiếu phi tiếu nhìn về phía Tạp Kì Ân, Tạp Kì Ân rùng mình, trốn ra phía sau một quân nhân, Tu Lôi thấy thế, nụ cườitrên mặt vẫn không thay đổi bất quá ánh mắt đỏ rực như máu dần chuyểnlạnh.
Uy Nặc hừ lạnh một tiếng, bất quá ngại đám quân nhân bêncạnh cùng chỉ thị của chính phủ nên anh vẫn mở màn hình ánh sáng, vòngtròn quay xung quanh nhất thời hiện ra hình ảnh, Uy Nặc đi tới một đầuánh sáng nói: “Bắt đầu từ chỗ này, mỗi màn hình đại biểu cho một khuvực, bắt đầu từ khu 61 tới 80, hiện tại tình huống 20 khu vực này đãhiển thị trên màn hình, tôi nói trước tôi sẽ không giúp các người thuthập cục diện rối rắm đâu.”
“Những khu vực khác đâu?” Tu Lôi nheo mắt nguy hiểm: “Chẳng lẽ lão sư thiên vị cho học trò à? Năng lực củatôi có thể khống chế tất cả khế ước thú trong rừng nhân tạo, lão sưkhông thể che dấu các khu vực thảm nhất a, đúng không?”
“Thựcđáng tiếc.” Uy Nặc trào phúng phản lại: “Năng lực của cậu chưa tới mứcđó, cậu thật là Thao Thiết à? Trở về luyện thêm vài năm nữa đi, năng lực của cậu chĩ ảnh hưởng nhóm khế ước thú trên khu 60 mà thôi, vừa nãy khế ước thú khu 81-98 cũng khôi phục bình thường, tôi còn tưởng Tạp Kì Ânđã thức tỉnh, bất quá hiện giờ thấy thì vẫn chưa a.”
“Không cókhả năng!” Biểu tình của Tu Lôi có chút điên cuồng, đôi ngươi đỏ như máu của cậu ta lộ ra tình tự nguy hiểm: “Năng lực của ta có thể làm tất cảkhế ước thú trong rừng nhân tạo điên cuồng đến chết, trừ phi…….”
Tu Lôi nói tới đây thì im bặt như đang suy nghĩ điều gì đó, tiếp đó cậu ta bật ra tiếng cười khẽ, sau đó thành tiếng cười to càn rỡ: “Ha ha ha ha! Các ngươi dám gạt ta! Định tìm một tên giả đưa tới thì ta không pháthiện ra sao? Kì Lân đã sớm thức tỉnh rồi! Chỉ có Kì Lân thức tỉnh mớithao tác đám khế ước này không bị ta ảnh hưởng!”
Lời nói của TuLôi làm tất cả mọi người trong phòng thí nghiệm giật mình, Tạp Kì Ânkhông tin run lên: “Không…….. không có khả năng, phù hợp tất cả điềukiện tiên đoán….. chỉ có một mình tôi.”
“Nói láo! Có biết chọcgiận ta phải trả cái giá gì không?” Tu Lôi mở miệng, nụ cười tràn ngậphuyết tinh, Tạp Kì Ân run rẩy lui ra sau vài bước, quân nhân bên cạnhTạp Kì Ân lập tức chắn trước mặt cậu ta, bất quá điện quang xẹt qua, đám quân nhân gục xuống, Tu Lôi đã đứng trước mặt Tạp Kì Ân, cậu ta vươntay bóp cổ Tạp Kì Ân.
“Mau buông tay!” Nhóm quân nhân bao vây TuLôi, Tư Lôi Tạp cũng tới gần, bảo vệ không phải công tác anh am hiểu vìthế tình huống này mới phát sinh.
“Ha hả, rõ ràng chỉ là một têngiả mạo sao phải khẩn trương như vậy?” Tu Lôi ấn Tạp Kì Ân xuống mặtđất, khóe mắt Tạp Kì Ân chảy nước mắt vì hoảng sợ, cậu ta run run nói:“Không. . . . . . Không cần. . . . . . Giết tôi. . . . . . Cứu. . . . . . Cứu mạng.”
Tu Lôi nghe âm thanh Tạp Kì Ân cầu xin xa thứ hệt như nghe thấy một chuyện gì đó rất buồn cười, cậu ta cất tiếng cười to,ngừng cười, Tu Lôi vươn tay vuốt nhẹ bên gò má Tạp Kì Ân, ánh mắt nhưđang nhìn một vật chết: “Đúng vậy, sao người có thể là Kì Lân cơ chứ, Kì Lân sẽ không khóc trước mặt bất kì ai, cũng không cần xin tha thứ, KìLân ích kĩ, lãnh khốc như vậy, người như mày…. đến tột cùng có điểm nàogiống cậu ta?”
“Tôi…….. tôi…….” Tạp Kì Ân rất muốn nói không phải như vậy, nhưng mạng nhỏ đang nằm trên tay người khác vì thế trừ bỏkhóc, cậu căn bản không biết làm gì.
La Tố không có cảm giác gìquá lớn, bất quá dù sao cũng là đồng học nên cậu vẫn hi vọng Tạp Kì Âncó thể vô sự, vì thế cậu lợi dụng huyễn nhãn thú tạo ra ảo giác vị tríthay đổi một chút. Về phần thời gian còn lại, cậu tiếp tục sử dụng chútlực tinh thần mới khôi phục tiếp tục bình ổn nhóm khế ước thú đang bạođộng ở khu 80, đương nhiên cậu vẫn chú ý tình huống phát sinh trongphòng thí nghiệm.
“Thao Thiết Tu Lôi, xin cậu hãy bình tĩnh,chúng tôi không biết cậu nói giả mạo là ý gì, bất quá theo sự điều tracủa chúng tôi, Tạp Kì Ân chính là người có khả năng là Kì Lân nhất.”Quan viên chính phủ khẩn trương khuyên can.
“Ta nói…. nhóm cácngươi chẳng lẽ không hiểu tiếng người?” Tu Lôi ngẩng đầu: “Các ngươi rốt cuộc đã giấu Kì Lân đi đâu? Ta biết Kì Lân đã sớm thức tỉnh, nếu khôngthì sao nhóm khế ước thú lại khôi phục bình tĩnh? Nói cho ta biết, KìLân ở đâu?”
“Này……. Chúng tôi thực sự không biết chuyện này, tôinghĩ chúng ta nên ngồi xuống bình tĩnh nói chuyện.” Quan viên chính phủcó chút nóng nảy, lúc này Uy Nặc nhìn hình ảnh trên màn hình ánh sángnói: “Khế ước thú khu 80 cũng bình tĩnh lại, rất có thể cậu ta nóithật.”
“Nga? Thật không ngờ lão sư lại là người thông minh…….” Tu Lôi cảm thụ máu trong cơ thể mình sôi trào, dường như có thể nghe thấytiếng trái tim mình đang nảy lên, cảm giác này…….
“Máu trong cơthể ta nói, cậu ta….. đang ở đây, là thầy hay là cậu ta?” Tu Lôi dùngđôi mắt đỏ ngầu đảo từ Uy Nặc qua La Tố, ở đây ngoại trừ Tạp Kì Ân chỉcó Uy Nặc cùng La Tố là á thú.
Tư Lôi Tạp hiển nhiên phát hiện Tu Lôi nhìn về phía La Tố, vì thế anh theo bản năng chắn trước mặt cậu,bất quá giây tiếp theo Tư Lôi Tạp liền ý thức mình đã quyết định sailầm.
Tu Lôi nhìn thấy động tác của Tư Lôi Tạp, cười khẽ, cậu tabuông Tạp Kì Ân đã sắp hít thở không thông, đứng lên nói: “Xem ra…… tađã tìm được đáp án.”