Bạch Sênh tỉnh dậy trong ánh nắng ban mai dịu nhẹ len lỏi qua khung cửa sổ, phản chiếu lên khuôn mặt mơ màng còn ngái ngủ của cô. Khi chạm tay vào không khí lành lạnh, cô bất giác kéo chăn lên che chắn, nhưng ngay sau đó, cô cảm nhận được hơi ấm bên cạnh mình. Bạch Sênh giật mình, tim đập loạn nhịp khi nhận ra người đang nằm bên cạnh chính là Tiết Vũ Khiêm.
Những ký ức về đêm qua dần hiện rõ trong đầu cô. Mặt cô đỏ bừng, ngượng ngùng đến mức không dám nhìn anh. Tiết Vũ Khiêm, người đàn ông lạnh lùng và uy nghiêm mà cô biết, giờ đây đang nằm cạnh cô, chỉ cách cô một hơi thở.
Cô ngắm nhìn anh trong chốc lát, trái tim bỗng nhiên mềm yếu. Nhưng khi phát hiện anh đã tỉnh dậy, cô lập tức nhắm mắt lại, giả vờ ngủ, mong rằng anh không nhận ra sự lúng túng của mình. Tiết Vũ Khiêm cảm nhận được những cử động nhẹ nhàng của cô từ lâu, nhưng không muốn phá vỡ không gian yên tĩnh. Anh biết cô đang giả vờ ngủ, và điều đó khiến anh bất an.
Anh sợ rằng cô giận mình, rằng cô sẽ bỏ đi sau chuyện xảy ra đêm qua. Ý nghĩ này khiến anh không thể yên lòng. Đã bao lâu rồi anh mới có cảm giác yêu thương, gần gũi như vậy, anh không muốn mất cô. Tiết Vũ Khiêm chầm chậm ngồi dậy, với tay lấy chiếc khăn quấn quanh người, che chắn cơ thể săn chắc của mình. Anh quay lại nhìn cô, đôi mắt dịu dàng và áy náy, nhẹ nhàng cất tiếng:
"Xin lỗi em.."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thien-kim-phuc-cuu/3624885/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.