" khi anh nghiêm túc vô cùng dụ người, Tiết đại ca có biết không?"
Tiết Vũ Khiêm cười nhẹ bên tai cô chọc tâm tư cô ngứa ngáy tựa kiến bò. Ôi không, cô đang muốn trêu chọc mãnh nam nhà cô chứ không muốn bị hạ gục trước. Phải quyết tâm, Bạch Sênh!
Tiết Vũ Khiêm liếc nhìn thấy đèn sáng lên ở tầng 1, nhanh tay ấn số tầng cao nhất. Cửa thang máy đóng lại, lại chậm rãi di chuyển lên trên. Anh lúc này vẫn ép sát cô với cơ thể mình, dùng khí thế mạnh mẽ áp đảo thiếu nữ non nớt như cô, hỏi lại: "Vậy, em có bị dụ dỗ không?"
Ông trời chứng giám, nếu không phải còn trở ngại tuổi tác của thân thể này, chắc cô đã nhảy vào mà "ăn" anh không còn mẩu xương rồi. Anh sao có thể quyến rũ, mị hoặc đến vậy được.
Cô sắp bị khí thế này của anh nuốt chửng rồi.
Cô mê mẩn, hé môi nói: "Anh nghĩ sao?"
Tiết Vũ Khiêm cười cười, quyết không đánh thái cực nữa mà áp môi anh với môi cô thì thầm rất khẽ bằng chất giọng khàn khàn mê người: "Vậy để tôi đoán xem nhé."
Anh chặn những lời tiếp theo của cô bằng những nụ hôn nồng nàn. Môi trên, môi dưới, rồi hôn lưỡi, cắn nhẹ... Cô như phát điên lên giữa những cái hôn của anh. Hơi thở anh nồng hương thơm nam tính, bàn tay to mạnh mẽ xiết lấy eo, lấy người cô. Thân hình cao lớn, đè ép không một kẽ hở. Cô rên lên khe khẽ, buông túi xách, vội vàng vòng qua cổ anh, anh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thien-kim-phuc-cuu/2578951/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.