Cô ngồi khoanh tay nghe nhạc suốt cả quãng đường về nhà. Khuôn mặt cô thản nhiên và điềm tĩnh khiến anh không thể nắm bắt được một tia tức giận nhưng trực giác của Tiết Vũ Khiêm mách bảo anh rằng cô đang giận rồi!
Tiết Vũ Khiêm liếc nhìn cô muốn nói nhưng lại thôi, một vài lần như vậy làm cho cô không khỏi phì cười. Cô chịu thôi, bảo cô giận anh lâu cô không làm nổi, chi bằng cứ nói hết ra để lão công nhà cô liệu liệu mà làm. Cô liếc nhìn anh một cái, Tiết Vũ Khiêm tự giác thẳng lưng, dỏng tai nghe.
"Người phụ nữ đó là ai vậy Tiết ca?"
"Cô ấy là Lâm Bội Bội, trưởng nữ của Lâm gia, đang là giám đốc Công ty kỹ thuật Lâm Duệ, công ty con của Lâm thị. Trước đây khi tôi mới tiếp quản Tiết thị, căn cơ còn chưa vững đã liên kết với Công ty Lâm Duệ đầu tư vốn đầu tiên, nhờ đó mà đem lại một khoản lợi nhuận không tồi".
Tiết Vũ Khiêm thành thật trả lời, có chút toát mồ hôi lạnh. Nhiệt độ đột ngột giảm xuống, không hay rồi!
Cô nhướn mày, cố tình nhấn giọng: "Vậy ra cô ấy rất tài giỏi, phải không? Còn chịu hợp tác với anh, chứng tỏ ánh mắt không tồi".
Tiết Vũ Khiêm:...
"Em nói đúng không? Người tài mới quý trọng nhau. Chị ấy còn rất xinh đẹp nữa phải không?” Cô nhếch môi cười lạnh. Người đàn ông của cô, đừng hòng ai nuôi ý tưởng cướp lấy. Cô phải tận dụng thời cơ này rạch ròi một số chuyện với anh, tránh cho có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thien-kim-phuc-cuu/2578941/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.