Tiết Vũ Khiêm và người của anh truy tìm gần đến sáng nhưng vẫn không thấy tung tích của cô, ban đêm trời tối mịt mù kết hợp với cơn mưa dữ dội khiến việc tìm kiếm trở nên khó khăn hơn. Bọn họ tìm đến nơi hai người con gái đang co ro cúm rúm trong ống cống nhưng vẫn chưa phát hiện ra. Cô nhìn thấy vài người đang tìm ai đó bên ngoài nghĩ là người của bọn bắt cóc đuổi tới nên không dám nhút nhít.
"Ách xì".
Kiều Mạn bị cảm hắt xì một cái khiến người bên ngoài chú ý.
"Hình như bên đó có người".
"Tao hình như cũng nghe có tiếng, lại gần xem thử đi, ông chủ bảo phải tìm mọi ngóc ngách không được bỏ sót".
Hai người đàn ông mặc vest đi tới, cô sợ bị bắt lại nên liều mạng nắm tay Kiều Mạn xông ra bỏ chạy.
Trời buổi tối trơn trượt, hai người cũng ngồi đó cả buổi tối, quần áo ướt đẫm, người cũng không còn sức lực nên bị trượt chân té.
Bọn người kia nhận thấy là hai cô gái, một người là cô, một người là Kiều Mạn lập tức nhận ra Bạch tiểu thư nhanh chóng đuổi theo.
"Bạch tiểu thư, Bạch tiểu thư".
"Cô đừng chạy nữa, chúng tôi là người của Tiết tổng".
"Bạch tiểu thư".
Cô không nghe cắm đầu bỏ chạy ra đường lớn không cẩn thận bị xe tải tông trúng cũng may tài xế thắng kịp nên cả hai không sao. Hai người không trọng lực ngã xuống mặt đường bất tỉnh.
"Mau, mau gọi cấp cứu".
"Mày, mau báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thien-kim-phuc-cuu/2578871/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.