Văn Trình suy nghĩ rất lâu vì cái gì Úc Lâm Phi lại giết chết mình.
Cho dù sự tình đã phát sinh, mà Văn Trình lại chính là người bị hại, nhưng cậu vẫn như cũ không thể tin được Úc Lâm Phi giết mình.
Chẳng lẽ sự tao nhã cùng cưng chiều ấy, tất cả đều là ngụy trang? Văn Trình đong đưa cái đuôi, tâm tình thấp tới cực điểm. Cậu hiện tại có thể nhớ rõ được sự đau đớn lúc con dao đâm vào ngực.
Còn có cái cảm giác toàn thân lạnh lẽo dần, trước mắt xuất hiện ngày càng nhiều mảng đen, ngay cả hô hấp cũng vô cùng khó khăn… Văn Trình đột nhiên lạnh sống lưng. Cậu nhớ tới ánh mắt của Úc Lâm Phi ở thời điểm hạ sát mình.
Không giống ánh mắt lạnh lùng nhưng vẫn ẩn chứa ôn nhu ngày xưa, đó là ánh nhìn thực sự lạnh lùng, đem tất cả chán ghét hiện rõ trong mắt.
Nếu chỉ nhìn ánh mắt… Văn Trình tuyệt đối sẽ không tin người giết chết cậu chính là Úc Lâm Phi.
Nhưng sự thật lại là một chuyện khác. Hung thủ giết chết cậu, trừ bỏ Úc Lâm Phi, không còn ai.
Được rồi… Mình đã bị Úc Lâm Phi giết. Vấn đề là, ai đó hãy nói cho cậu biết cái bộ dáng này là do đâu a?? Chẳng lẽ cậu trong lúc chuyển thế trọng sinh đã quên uống Mạnh bà thang* mà biến thành một con mèo có ký ức con người sao?? Có dám hay không tái hãm hại một chút a?? Có dám hay không tái hãm hại một chút a?? Thần tình huyết lệ, Văn Trình giơ móng vuốt lên dùng mao nhung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thi-ai-hanh-hung/4989/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.