Bạch Tùng Trạch suy nghĩ thật lâu, cũng nghĩ rất nhiều.
Quỷ hồn trong phòng khách tự xưng là Tô Duy Hi đã ngủ rồi, Bạch Tùng Trạch mở to mắt ngó trần nhà, trong đầu như nước sôi quay cuồng.
Đã gần một tháng không cách nào ngủ được, một khi nhắm mắt lại chính là khuôn mặt mỉm cười đầm đìa máu tươi, người kia kêu tên hắn, một tiếng lại một tiếng, giống như đang cầu một đáp án.
Mạnh Bạch Tình không phải đầu sỏ gây nên, hắn mới phải. Bạch Tùng Trạch nghĩ đến điều này, ánh mắt ảm đạm xuống, hắn dùng cánh tay che khuất mắt, muốn hút một điếu thuốc, thế nhưng khi vừa nhìn thấy người trong phòng khách cuộn thành một đoàn, dục vọng hút thuốc cũng không còn.
So với tra tấn thân thể càng thống khổ hơn, Bạch Tùng Trạch cảm giác thứ phán đoán trước mắt chính là trừng phạt với hắn, nếu nói một người sau khi tử vong sẽ chậm rãi bị phai nhạt, cuối cùng tại thời gian hung thủ tử vong cũng đem áy náy cọ rửa vùi lấp đi, như vậy ảo giác trước mắt giống Tô Duy Hi như đúc này, đại khái chính là nhắc nhở tốt nhất để hắn không thể quên được hành vi phạm tội của mình.
Là tự tay hắn hại chết người yêu của mình, là hắn làm cho Tô Duy Hi chết. Nghĩ đến đây, Bạch Tùng Trạch lộ ra một nụ cười chua sót đến cực điểm.
Tang lễ của Tô Duy Hi là hắn trộm đi, nếu dựa theo tính tình bình thường, hắn nhất định muốn gióng trống khua chiêng đi, thậm chí có khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thi-ai-hanh-hung/2170944/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.