Từ trong mộng tỉnh lại, Bạch Tùng Trạch biểu tình bình tĩnh nhìn Tô Duy Hi phiêu phù ở một bên cười hì hì nhìn hắn, thản nhiên mở miệng: “Cậu là ảo giác của tôi sao?”
“Tôi?” Trong tay Tô Duy Hi còn cầm một khối bánh quy, y suy nghĩ trong chốc lát nói: “Đại khái không phải đâu.”
“Vậy cậu là quỷ?” Bạch Tùng Trạch nhìn Tô Duy Hi, ánh mắt không biết vì sao có chút tan rã.
“À, có lẽ là vậy.” Tô Duy Hi nhét một khối bánh vào miệng, y nhìn chằm chằm Bạch Tùng Trạch cười nói: “Anh làm sao vậy?”
Bạch Tùng Trạch không nói lời nào, hắn chối chết nhìn chằm chằm Tô Duy Hi, giống như muốn phân biệt người trước mắt này rốt cuộc có phải ảo giác của mình hay không.
“Đừng nhìn, có nhìn tôi cũng không có cách nào biến mất.” Tô Duy Hi nhún vai, biểu tình thoải mái thêm vui vẻ, sau khi chết còn có thể nhìn thấy bộ dáng Bạch Tùng Trạch thất thố như vậy, coi như là có lời?
“Cậu chết như thế nào.” Giống như đã tiếp nhận sự thật trước mắt, Bạch Tùng Trạch bắt đầu hỏi.
“Tôi a.” Tô Duy Hi cười thực ôn nhu, y liếm sạch sẽ vụn bánh trên ngón tay: “Tôi là bị anh hại chết a.”
“…” Bạch Tùng Trạch mặt không đổi sắc nhìn Tô Duy Hi.
“Vốn tôi tính sống tiếp, thế nhưng ai kêu anh gọi điện thoại cho tôi, hại chết tôi rồi đó.” Tô Duy Hi phiêu ở không trung thành một vòng tròn, biểu tình kia quả thực giống như đang nói chuyện gì đó không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thi-ai-hanh-hung/2170938/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.