Văn Trình chưa từng nghĩ tới Úc Lâm Phi sẽ tức giận với cậu vì cái loại chuyện cậu ra khỏi nhà này.
Cho nên khi Văn Trình bị Úc Lâm Phi một phen đẩy ngã trên ghế sô pha, cậu vẫn không kịp phản ứng chuyện gì xảy ra.
“Ngươi làm gì a.” Bởi vì bỗng bị đổ lên ghế sô pha nên đụng có chút đau, Văn Trình tức giận trừng mắt nhìn Úc Lâm Phi: “Đau quá ai, ngươi…” Cậu không thể nói câu kế tiếp, bởi vì ánh mắt Úc Lâm Phi quá kinh khủng…
“Ngươi đi đâu vậy hả?” Ngữ khí còn được cho là nhu hòa, Úc Lâm Phi thò tay nắm lấy cái cằm Văn Trình, nâng đầu của cậu lên: “Hửm?”
“Ta…” Văn Trình sững sờ chốc lát, trong nội tâm không biết thế nào có chút chột dạ: “Ta đi ra ngoài có chút việc, ngươi, ngươi tức giận như vậy làm gì?”
“Có chút việc?” Bàn tay Úc Lâm Phi nắm lấy cằm Văn Trình không chút buông lỏng, hắn nhìn xuống Văn Trình: “Ngươi đã đọc tờ giấy ta ghi rồi sao?”
“Đọc a.” Văn Trình vẻ mặt ngây thơ như cún, hoàn toàn không có ý thức được Úc Lâm Phi đang giận cái gì: “Làm sao vậy?”
“Không sao cả.” Nụ cười của Úc Lâm Phi mở rộng, lộ ra hàm răng trắng nhìn Văn Trình, trong nội tâm bốc lên một trận lãnh khí: “Ngươi như thế nào cam lòng trở về?”
“Ta…” Văn Trình nghẹn lời, cậu thật sự không rõ Úc Lâm Phi tại sao phải tức giận.
“Nếu ngươi vẫn không rõ.” Úc Lâm Phi nới lỏng bàn tay bắt lấy cằm Văn Trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thi-ai-hanh-hung/2170910/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.