̀NG TRỞ LẠI THĂM NHÀ MỘT CHÚT
Văn Trình có cảm giác cậu đang ngủ một giấc đặc biệt dài.
Cậu không cảm giác được Úc Lâm Phi đem cậu đến giường ngủ, cũng không có cảm giác được Úc Lâm Phi nhẹ nhàng hạ trên trán cậu một nụ hôn, cái nam nhân tươi cười kia nhìn Văn Trình ngủ, sau đó nằm ở bên cạnh Văn Trình, nhắm mắt lại.
Toàn bộ căn phòng trở nên im lặng, trừ bỏ tiếng hít thở khó có thể nghe thấy, hết thảy đều như cô đọng lại thành một bức tranh, Văn Trình và Úc Lâm Phi đang ngủ say đều không nhìn thấy được, chiếc đồng hồ treo ở phòng khách, kim đồng hồ dùng một loại tốc độ có thể thấy được rõ ràng mà xoay ngược chiều kim đồng hồ, thật giống như có một bàn tay ma thuật, bắt đầu đảo ngược thời gian.
Văn Trình lại nằm mơ.
Lần này cậu không mơ thấy Úc Lâm Phi, mà mơ thấy một người, một người có bộ dáng giống cậu như đúc, người kia sắc mặt trắng bệch nằm trên giường bệnh, hai mắt nhắm chặt, mặt nạ oxy trên miệng cho thấy dấu hiệu sinh mệnh người nọ rất yếu, tuy rằng người này với cậu giống nhau như đúc, nhưng Văn Trình lại biết rõ ràng, người này không phải cậu.
Người kia là ai, Văn Trình cảm giác mình giống như đang phiêu du trong không trung, cậu ở trên cao nhìn xuống chính mình đang hấp hối trước mặt, trong lòng không cách nào ức chế được mà nôn nóng lên —“Tỉnh lại nhanh lên.” Là ai đang gọi cậu? “Tỉnh lại đi.” Là ai…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thi-ai-hanh-hung/2170875/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.