Thái tử phi nghe được những lời này của gạo nếp cao, khóe miệng khẽ giật, Hoằng Tích ở trong cung làm sao có thể chưa thấy qua người mang thai, cố ý hỏi mình có quên đem tiểu đệ đệ trong bụng về hay không, ý tứ có thể thấy được rõ ràng. Lại nhìn tiểu tử kia đang len lén liếc bụng của mình, cũng biết tiểu tử kia là đang bất mãn cười nhạo mình cái vị ngạch nương kém trí nhớ này.
Nghĩ đến điểm này, thái tử phi nhịn không được cười nhéo nhéo bóp bóp khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai một cái, “Hảo ngươi một tiểu bại hoại, dám giễu cợt ngạch nương.”
“Ha hả, ngạch nương đừng cù lét, nhột, nhột, a ha ha…” Hoằng Tích tránh trái tránh phải, tránh thoát khỏi ma trảo của thái tử phi, chạy thoát qua một bên rồi mới nói, “Ngạch nương, là người quên mua quà cho nhi tử trước. Mà trước đó người đã hứa rồi.”
“Nói giỡn với ngươi cho vui mà, đã đáp ứng ngươi, dẫn theo cả một xe đầy trở về đây.” Thái tử phi cùng nhi tử đùa giỡn một hồi liền ăn ngay nói thật, gọi Cam Lộ, “Cam Lộ, mang lễ vật của nhị a ca tới đây, xem bổn cung mang theo cái gì trở về cho hắn.”
Cam Lộ nghe vậy cười tiến lên, “Nhị a ca, nô tỳ mời ngài qua thiền điện nhìn.”
Hoằng Tích mặt nhỏ tràn đầy ý mừng, cao hứng lôi kéo tay của thái tử phi, “Ngạch nương thật tốt, ta chưa đi xem vội, ta phải bồi ngạch nương dùng bữa, đợi lát nữa đi.”
Không có cự tuyệt yêu cầu của nhi tử, thái tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thanh-thai-tu-phi/753730/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.