Hôm nay, biểu hiện của Tần Vận không giống ngày xưa, Vu Đồng ngay cả kiếp trước cũng chưa bao giờ thấy nàng như vậy. Trong lòng của hăn, Tần Vận luôn là người con gái điềm đạm hiền lành, không ngờ nàng còn có bộ dạng hoạt bát đang yêu như vậy. Vu Đồng nhìn khuôn mặt Tần Vận đang ngủ giống như một cô gái hồn nhiên ngây thơ làm hắn có chút ngây dại.
Ngủ một giấc này, Tần Vận ngủ rất thoải mái, mặc dù là ngủ ngồi nhưng nàng không có cảm giác khó chịu một chút nào, mặc dù trên đỉnh núi nhưng không có chút lạnh nào Vu Đồng bảo vệ nàng thật quá tốt. Đến lúc Vu Đồng nhẹ nhàng lay động Tần Vận mới tỉnh lại, đôi mắt mê người của nàng mở ra có chút mê mang nhìn Vu Đồng.
Vu Đồng cười nói: - Mặt trời sắp mọc rồi, mẹ có muốn ngắm bình minh không?
Tần Vận dùng sức lắc đầu làm cho mình tỉnh táo hơn một chút, Sau đó lại ghé đầu vào trong l-ng ngực của Vu Đông. Hai người của như vậy dựa sát vào nhau, yên lặng chờ đợi.
Rất nhanh, ở phía chân trời xa xa phía đông hiện lên một tia sáng hồng, sau đó, cả mặt trời như một quả cầu lửa đỏ rực bay ra từ trong sương mù, dần dần dâng lên. Tần Vận giật mình không ngờ chỉ là mặt trời mọc bình thường không ngờ sẽ đẹp như vậy, hả to cái miệng nhỏ nhắn trong mắt lộ ra vẻ si mê.
Vu Đồng cuối đâu nhìn đôi môi anh đào ướt át của Tần Vận, càng nhìn càng yêu thích, hắn nhịn không được nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thanh-do-phong-luu/108352/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.