Vu Đồng cũng từng nghĩ như Thiên Nhất nói những nghĩ lại vẫn không rõ, hỏi: - Nếu sư phụ đã có thể sử dụng loại cấm thuật này thị tại sao không trở về mười vạn năm trước? Khi đó cuộc đại chiến vừa chấm dứt, trở về không phải là càng tốt hơn hay sao?
Thiên Nhất đột nhiên chảy nước mắt: - Đây là cấm thuật đâu phải muốn dùng là dùng được, ta nghe đại đế từng nói nếu mà sử dụng lại cấm thuật này thì sẽ làm cho người thi triển bị hồn phi phách tán, triệt để tiêu tán ở thế giới này kể cả quá hay tương lai thì người này giống như chưa từng tồn tại.
Vu Đồng ngây ngẩn cả người, hắn biết sư phụ đối với mình tối nhưng không ngờ so với mình tưởng tượng thì còn lớn hơn nhiều lắm, lẩm bẩm nói: - Sư phụ, tội gì người phải làm như vậy? Đồ nhi cho dù là đem toàn bộ âm phủ tìm qua một lần, lãng phí thời gian trăm năm cũng không muốn người rời đi đâu. Người còn nói ngày sau nhất định sẽ còn gặp lại, chẳng lẽ là người đang lừa gạt đồ nhi hay sao?
Hắn thì thào tự nói thì bị Thiên Nhất nghe được, kích động lên hỏi lớn: - Thiếu chủ, điều người vừa nói có phải là sự thật không? Đại Đế thật sự đã từng nói sẽ có ngày gặp lại người hay sao?
Vu Đông bị phản ứng của Thiên Nhất làm hoảng sợ nhưng vẫn gật đầu nói: - Đúng thật là như vậy, sư phụ đã nói như vậy với ta nhưng hiện tại xem ra nhất định là người đang an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thanh-do-phong-luu/108342/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.