🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thở dài, Vu Đồng cũng không cho là ông lão nói thật chỉ là bản thân cảm thấy hy vọng tìm mẹ đã thất bại. Hơn nữa, hắn nhìn ông lão này cũng đáng thương, hơn một trăm năm không có người nói chuyện nên ngồi xuống, nói: - Được rồi!

Ông lão nghe hắn đồng ý chậm rãi xoay người lại, Vu Đông nhìn thấy gương mặt của hắn liền giật mình, nãy giờ hắn cho là một ông lão nhưng giờ nhìn lại thì người này chỉ sấp sỉ tuổi của hắn. Mặt như ngọc, đẹp trai mang theo một loại khí thế oai hùng. Tuy hắn cũng được coi là đẹp trai nhưng so với người trước mặt thì thật không đáng để nhắc tới.

Vu Đông không có ý tứ cười cười nói: - Thật xin lỗi, ta không nghĩ ngươi còn trẻ tuổi như thế mà ta vừa rồi gọi ngươi là ông lão, xin hỏi người anh em xưng hô như thế nào?

Người nọ khẽ mỉm cười nói: - Ngươi gọi ta là ông lão cũng không sai, ta năm nay cũng đã hơn một trăm vạn tuổi rồi, còn về tên gọi ngươi cứ gọi ta là Hoan Hỉ là được.

Nói xong đưa tay xoay người uống éo vòng eo, từ một thân thể có vẻ hơi gù trong nháy mắt trở nên cao ngất: - Hơn một trăm năm chưa hề động đậy thật là thoải mái, đúng rồi chàng trai trẻ tên của cậu là gì?

Vu Đồng ngây ngẩn cả người, không phải đang khoác lác đấy chứ? Hơn 10 vạn tuổi? Con người từ loài vượn tiến hóa đến giờ mởi trải qua bao nhiêu năm?

Hoan Hỉ thấy Vu Đông có vẻ không tin, cười nói:

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thanh-do-phong-luu/108339/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.