Tôi nhận ra tinh thần mình có chút bất thường.
Ừ, đúng vậy, tôi biết.
Không cần nhìn ánh mắt kỳ quái của mọi người dành cho tôi, tôi cũng cảm giác được, bản thân đang ngày càng biến thái. Nhưng lạ là tôi thấy như vậy rất tốt. Tôi thật thích cảm giác này.
Tôi không thích giết người nhưng cảm giác nhìn sự giãy giụa vô ích của những kẻ trước khi chết thật thú vị. Ánh mặt sợ hãi cùng tuyệt vọng của chúng khiến tôi hưng phấn đến run rẩy cả người.
Tôi thật muốn như vậy mà diệt sạch những thứ cản đường của Cậu chủ nhỏ.
Chẳng qua, có chút tiếc nuối là luôn phải ở nước ngoài, không thể nhìn thấy Cậu chủ. Điện thoại cũng rất ít. Làm sao bây giờ? Tôi thật sự rất nhớ Cậu chủ.
Máu tươi chậm rãi chảy xuống từ xác chết đằng kia khiến tôi có chút ghê tởm. Cảm giác hưng phấn lúc trước không biết sao mà mất hẳn. Nơi trái tim có chút khó chịu. Tôi nghĩ, tim của mình cũng bắt đầu có bệnh.
Nghĩ như vậy liền sinh ra chút sợ hãi. Trái tim mà mắc bệnh thì sẽ chết. Nhưng tôi không muốn chết, chết thì không thể gặp Cậu chủ. Mà tôi muốn được ở bên cạnh Cậu.
Được rồi, nhanh chóng hoàn thành việc bên này, nhanh quay về. Trở về thì có thể thấy Cậu chủ. Nghĩ tới đây, cả người tôi liền nóng lên, ngay nửa người dưới cũng mơ hồ xúc động.
Phản ứng như vậy không phải lần đầu. Nhưng tôi cảm thấy thật xấu hổ, vì làm dơ bẩn Cậu chủ. Cậu chủ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tham-do-du-hoac/2665612/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.