Sở Cảnh cùng Tả Dĩ Uyên sau khi trải qua đợt lục soát của Mykonos liền lập tức bỏ quên thuyền hàng. Nhanh chóng cùng Chris trao đổi một chút tin tức, một lần cuối cùng xác định hành trình, liền dựa theo kế hoạch ban đầu trực tiếp dùng ca nô hướng địa điểm Rendia đã thông báo đi tới. lần này đại khái coi như trời đẹp, thuận buồm xuôi gió, cũng không còn gặp bất cứ khó khăn gì nữa. Đợi sau khi tiến vào hòn đảo nhỏ tư nhân của Rendia, tính toán thời gian, thế nhưng lại nhanh hơn dự kiến khoảng một giờ.
“Còn ba giờ nữa mới tới thời gian giao hàng, Tả, anh xác định người anh an bài có thể tới đúng hạn chứ?” Sở Cảnh liếc nhìn đồng hồ, còn Tả Dĩ Uyên đang ung dung bình thản ngồi trên ghế tựa dài đặt cạnh bờ biển, phơi nắng, xem tạp chí, buồn cười hỏi lại.
“Nghi nhân bất dụng, dụng nhân bất nghi*.” Tả Dĩ Uyên thật sự là một chút bất an cũng nhìn không ra, động tác tao nhã lật một trang tạp chí, tư thái thong dong nói: “Còn nữa, tôi tìm người kia… được xem như đáng tin khó có được.”
(*: nghi người thì không dùng người, đã dùng người thì không nghi ngờ)
“A? Đánh giá này của anh đối với người đó khiến tôi cảm thấy tò mò đấy.” Sở Cảnh nghiêng đầu nhìn Tả Dĩ Uyên, nhíu mày nói.
Nếu như nói Tả Dĩ Uyên rất ít khi chủ động đi chê bai người khác thì việc hắn trực tiếp tán dương ai đó lại càng hiếm hoi. Mà hiện tại, đột nhiên nghe thấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tham-do-du-hoac/2665504/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.