Khi tới tổng bộ, Sở Cảnh rõ ràng nhìn thấy Kỳ Khoa cầm đầu một đám hắc y nhân biểu tình không thể nào nói là tốt đẹp được. Đương nhiên, nếu ngươi không vừa bị người ta áp chế…… nhất là khi ngươi vốn hy vọng mình có thể chèn ép được người ta, đến cuối cùng lại bị người phản công trở về, sau đó còn bị hành một hồi sinh tử siêu tốc, thế mới nói sắc mặt của ngươi dù có muốn cũng không tốt được.
“Một chiếc Hummer tốt như vậy cũng bị vỡ thành cái dạng này.” Tả Dĩ Uyên cười khẽ đi theo sau Kỳ Khoa, thấp giọng cùng Chris nói chuyện với nhau: “Chris, không thể không nói, cậu thật sự rất thô lỗ.”
Chris nhún vai, ngữ điệu một mảnh oán giận: “Boss, cũng không thể trách tôi, ngài cũng biết mà, là bọn họ tự đụng vào nhau đấy chứ…. Aiz, tôi đến giờ cũng không thể hiểu được bọn họ rốt cuộc đi kiểu gì mới đâm vào nhau được như vậy.”
Tả Dĩ Uyên nghe vậy tạm dừng một chút, sau đó mới khẽ thở dài mà nói: “Chris, cậu biết rõ tình huống vừa rồi cũng rất khó khăn đi. Mặc dù bọn họ đã sinh hoạt ở trong giới khá lâu, theo lý thuyết thì hẳn phải tự biết cách tránh đi nguy hiểm…. Nhưng mà, chuyện gì cũng phải có chuyện ngoài ý muốn không phải sao? Cậu không thể yêu cầu mỗi người đều phải giống như cậu, đều có kỹ thuật và thủ đoạn lái xe hạng nhất như vậy chứ.”
“Đúng rồi, Boss, tôi sẽ tự kiểm điểm lại bản thân.” Chris gật gật, nghiêng đầu liếc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tham-do-du-hoac/2665451/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.