“Tôi biết.” Sở Cảnh tự nhiên hiểu được kết quả cuối cùng khi bọn họ bất ngờ thắng được số bạc lớn như vậy, quay sang nhìn Lacey, sau đó đem số chip bỏ vào túi áo hắn: “Được rồi, đây là việc tôi luôn chờ mong, hiện tại rốt cục cũng chờ được. Tối nay được chơi cùng anh, tôi phi thường vui vẻ, thập phần cảm ơn anh, Lacey, nhưng đáng tiếc chính là, số tiền chúng ta đồng thời thắng kia, chỉ sợ anh không mang ra ngoài được rồi.”
“Cậu có ý gì?” Lacey nhìn mấy cái chip màu vàng trong áo, có chút bất mãn nhăn mày: “Hắc, anh bạn, cậu cho rằng tôi thiếu tiền sao?”
“Đương nhiên không phải.” Sở Cảnh nhếch môi một cái: “Nhưng đây mới chân chính là số tiền anh được thuê… Cũng không thể để cho người ngoài biết, giá thuê đỉnh đỉnh đại danh Lacey Flender đội trưởng đội Eagle Ray lại rẻ đến mức chỉ còn 100$ chứ? Sẽ tổn hại tới giá thị trường về sau của anh.”
Lacey nhìn chằm chằm đôi mắt màu đen của Sở Cảnh, bỗng nhiên mỉm cười: “Được rồi, một khi đã vậy… Tôi đây liền nhận vậy. Hắc, Sở thân mến, hình như cho tới hiện tại tôi vẫn chưa biết tên họ đầy đủ của cậu. Cậu không biết là đối với một bằng hữu tuyệt đối trung thành như tôi, cậu giấu diếm như vậy rất không ý nghĩa sao?”
“Tôi chưa bao giờ nghĩ giấu anh.” Sở Cảnh gạt tóc mái rơi trên trán: “Được rồi, có lẽ tôi hẳn nên tự giới thiệu một chút… Tôi là Sở Cảnh, người Trung Quốc.”
“Trung Quốc? A, tôi biết, đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tham-do-du-hoac/2665442/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.