Hạ Trĩ ra ngoài một ngày, Đào Dương quản gia đương nhiên báo cáo cho Hạ Linh. Lúc điện thoại thông báo Hạ Linh, anh đang họp, là thư ký nghe điện thoại. Vì thế gần một giờ sau, Đào thúc mới nhận được điện thoại trả lời của Hạ Linh.
“Có chuyện gì?” Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói lạnh lùng của Hạ Linh, có tức giận, cùng lo lắng. Quản gia nghe thấy giống như âm thanh từ địa ngục vọng đến.
“Tiểu Trĩ thiếu gia nói ra ngoài tìm Kì thiếu gia, tôi còn chưa kịp ngăn lại, thiếu gia đã ra ngoài rồi, tôi đã cho a Trung cùng a Bưu âm thầm đi theo tiểu Trĩ thiếu gia.” Quản gia giải thích với Hạ Linh mọi chuyện, sau đó im lặng nghe hắn phân phó.
“Tôi đã biết, nói a Trung cứ nửa giờ thông báo hành tung tiểu thiếu gia cho tôi.”
“Vâng, tôi đã biết.” Tắt điện thoại, Đào Dương mới chậm rãi thở ra. Làm quản gia ở Hạ gia đã nhiều năm, ông đã tiếp xúc với nhiều loại người, nhưng chưa có người nào giống như Hạ Linh, chỉ nói thôi đã làm ông cảm thấy rất áp bách. Có lẽ là từ nhỏ đã được chăm sóc cùng giáo dục khác mọi người, làm cho đại thiếu gia đối xử với mọi người rất lãnh đạm. Từ lúc Hạ lão gia qua đời, đại thiếu gia chưa từng nghĩ ngơi, cũng rất lạnh nhạt với tiểu thiếu gia, cơ bản là không quan tâm, nhưng sau khi tiểu thiếu gia xảy ra chuyện, thái độ của đại thiếu gia đối với tiểu thiếu gia đã thay đổi, quan tâm đến mọi hoạt động của tiểu thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tan-quy-cong-tu/1307866/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.