Có lẽ là một tháng này làm cho Trang Trạch Ân bận rộn đến mơ hồ, hắn mờ mịt cả nửa ngày, mới nói với Hàn Cảnh Sâm: "Chú Hàn, chú đang đùa con sao? Một tổng tài bá đạo như chú còn cần người đến bao dưỡng sao? Không phải thông thường đều là tổng tài bá đạo bao dưỡng người khác sao?"
Bên đầu dây kia của điện thoại truyền tới tiếng thở dài bất đắc dĩ của Hàn Cảnh Sâm, nói: "Con đừng quên, tài sản và việc kinh doanh của Chân gia đều không phải là của chú. Suy cho cùng chú họ Hàn, cũng không phải họ Chân. Chú chỉ là con nuôi của Chân gia, thành công được gia chủ nuôi dưỡng để sau này làm con rể. Bây giờ gia chủ đều không nhìn đến chú, chú cũng chỉ là một nha hoàn được sai sử cầm lấy chìa khoá. Đợi chàng đến 30 tuổi, đợi đến cuối cùng vẫn là một người cô đơn lẻ loi, con nói có đáng thương hay không."
Trang Trạch Ân:...
Hắn cảm thấy ấn tượng và đánh giá của mình lúc trước đối với Hàn Cảnh Sâm cũng không chính xác lắm, chú Hàn xác định không phải là một tiểu công chúa thích ôm ôm thích làm nũng chứ? Hắn im lặng vài giây, lại nói: "Chú Hàn, chú nghiêm túc sao?"
Hàn Cảnh Sâm cười một cái, nói: "Đương nhiên là nghiêm túc rồi, Chân gia đối với chú quá không công bằng rồi. Từ nhỏ đem chú ôm về, nói chú chờ đợi, đợi đến khi gia chủ của Chân gia trưởng thành rồi liền có thể cùng chú kết hôn. Kết quả chú đợi đến hơn 30 tuổi, gia chủ trước ghét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tai-nhap-hao-mon/1375482/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.