A Xán vòng ra sau bình phong mang điểm tâm cho nàng lót dạ: "Có điều đến giờ vẫn chưa nghe bát gia bàn đến chuyện hôn sự, lệnh ái cũng nên vì bản thân mà cân nhắc một chút. Vạn nhất hôn sự không thành ngài sau này không những không gả đi được mà thanh danh cũng mất hết. Trước khi đi Cao Ly bát gia từng hứa hẹn một lần, hồi kinh lại hứa hẹn một lần nữa, ngài ấy lẽ nào định cả đời chỉ cùng lệnh ái hứa hẹn? Phải, là nô tỳ nhiều chuyện, nô tỳ vốn không cách tư cách bàn luận chuyện của chủ tử nhưng nô tỳ nhìn không được ngài bị người khác dày vò hủy hoại. Ngài như vậy lương thiện, như vậy ôn nhu chu đáo, muốn gả cho ai mà không được, vương phủ chẳng qua chỉ là trèo cao hơn một chút nhưng nếu muốn ngài vẫn có trực tiếp tiến cung vi phi vi tần. Bát gia trước không có trách nhiệm sau không có lương tâm, ngài ngày ngày sống trong vương phủ lại không danh không phận bị người khác chà đạp chế giễu, nô tỳ thật sự thương xót ngài a lệnh ái."
"Ngươi hôm nay nói với ta mấy lời này có phải đã nghe người khác nói lung tung gì rồi không?"
Hỏi xong Phó Tuyệt Ca ngậm một ngụm lớn nước muối trong miệng, chờ đến khi lưỡi bắt đầu tê thì nhả ra. Làm thêm vài lần nữa mới súc miệng lại bằng nước trà, đưa tay tiếp nhận khăn lụa chà lau hai bên khóe môi ẩm ướt. Nói đi cũng phải nói lại, A Xán từ nhỏ đã đi theo hầu hạ nàng, lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tai-kien-phuong-hoa/3113122/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.