"Chuyện đề điều nhất định phải khẩn trương giải quyết, bá tánh vùng hạ lưu đều sắp không chịu nổi rồi, thỉnh cầu phụ hoàng lập tức phái quan trị thuỷ đến nơi xảy ra thuỷ nạn!"
"Ngươi nghe không hiểu sao bát gia?"
Hoàng đế ngả người khoác tay lên long ngai, nhàm chán quan sát Đông Phương Tầm Tuyết cả buổi lải nhải việc trị thuỷ. Nha đầu này tài năng không cần phải bàn cãi nhưng quá dài dòng lôi thôi, có mỗi việc nhỏ mà cứ nói sang ngày này đến ngày khác.
"Đê vẫn chưa vỡ, ngươi trị thuỷ là trị cái gì chứ? Cứ cho người đấp mấy bao cát ở đó, dù sao lũ vẫn chưa kéo đến không cần phải gấp gáp làm những chuyện vô ích này."
"Phụ hoàng sao có thể nói như vậy được? Tu sửa đê điều vốn là chuyện hệ trọng, ngài phái người đi khắp vùng hạ lưu xem thử xem, tất cả đê ngăn lũ đều đã hư hại nghiêm trọng không cần mưa to lũ lớn chỉ một cơn mưa nhỏ cũng đủ làm vỡ đê. Một khi đê thật sự vỡ, không chỉ bá tánh vùng hạ lưu mà những vùng lân cận đều sẽ gặp nạn. Phụ hoàng nếu ngại phiền cứ để nhi thần lo liệu chuyện này, khẩn xin phụ hoàng cho mở quốc khố tu sửa đê điều an định bá tánh vùng có nguy cơ vỡ đê."
"Quốc khố! Quốc khố cái gì chứ!? Kim ngân trong quốc khố không còn bao nhiêu, ngươi còn muốn lấy đi trị thuỷ, ngươi lẽ nào muốn hoàng thân quốc thích không cơm ăn áo mặc mới vừa lòng? Bát gia, trẫm nghĩ ngươi thông minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tai-kien-phuong-hoa/3113117/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.