Học theo Phó Yên Ca tiền trảm hậu tấu, Phó Tuyệt Ca đưa tay cầm lấy bình rượu nhưng một bàn tay khác nhanh hơn bắt lấy cổ tay nàng, ngẩng đầu nhìn lên phát hiện là Thu Cúc.
Thu Cúc sợ hãi toát một đầu mồ hôi lạnh, vội vã cầm bình rượu lên cười nói: “Bình này hết rượu rồi, nô tỳ đi đổi một bình khác.”
“Hảo, ngươi đi lấy đi.”
Không nghĩ tam lệnh ái lại dễ dàng buông tha như vậy, trong lòng ái ngại nhưng không có thời gian để nghĩ nhiều, tay chân luống cuống bưng một bình trà khác đặt xuống bàn. Phó Tuyệt Ca bình tĩnh nhấc bình trà lên rót vào trản của Phó Yên Ca, tay áo hơi xốc lên để lộ chiếc thủ trạc bằng vàng, mặt trên khắc hoa điểu đính thêm một viên mã não đặc biệt tinh xảo trang nhã.
Phó Yên Ca ghen tỵ đỏ mắt, những thứ này vốn dĩ nên thuộc về nàng chứ không phải Phó Tuyệt Ca!
Phó Tuyệt Ca cung kính bưng trản rượu cao ngang tầm ngực: “Tỷ tỷ, kính.”
Khoan thai tiếp nhận trản rượu, hướng tay về phía trản còn lại mời gọi: “Muội muội.”
Phó Tuyệt Ca hồn nhiên cầm trản rượu lên, gật đầu một cái rồi từ từ đem chất lỏng vừa ngọt vừa nồng rót vào cổ họng. Vị tang thầm phảng phất ngay chóp mũi, cảm giác giống như đứng giữa một vườn tang thầm thoả thích hái quả mọng ngon lành giải toả cơn khát.
“Nhị tỷ nói đúng, rượu này thơm ngọt không hề cay nồng như những loại rượu khác.”
“Vậy muội muội uống nhiều một chút.” Phó Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tai-kien-phuong-hoa/3113065/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.