Thoắt một cái đã đến đông chí, giữa đêm tuyết lặng lẽ rơi phủ kín góc sân nhỏ, cành mai khô cằn nhen nhóm sắc xanh non mơn mởn. Cung nữ theo từng tốp lặng lẽ quét dọn tuyết đóng trong vườn, ngoảnh đi ngoảnh lại khoảnh sân đối diện đã phủ kín tuyết trắng.
Nhẹ nhàng nhấc ấm trà cũ đặt xuống bàn thay bằng một ấm trà đất nung khác, do sử dụng nhiều năm mà đáy bình cũ đã chuyển màu không thể dùng được nữa.
Hương trà thoang thoảng lan tỏa khắp tiểu viện, tựa hồ đang ngồi trên còn thuyền nhỏ xuôi dòng Tây Hồ ngắm nhìn phấn hồng hạm đạm nở rực một góc trời. Mặt hồ trong vắt như gương soi, làn sóng lăn tăn dưới mái chèo nhịp nhàng chuyển động. Khoảnh khắc bầu trời đương trong trẻo, ánh mắt trời đương rực rỡ và nàng đương độ thanh xuân ưu mỹ, thiên hạ dường chẳng còn cảnh tượng nào đẹp hơn thế.
Lạch cạch âm thanh nặng nề từ ngoài cửa phát ra, A Phỉ cẩn thận đứng dậy xem thử, không ngoài dự đoán đúng là tứ nương tử.
“Tứ nương tử đến tìm lệnh ái sao? Lệnh ái vừa đi gặp Công tước đại nhân rồi nhưng rất nhanh sẽ trở về!”
“Công tước tìm nàng có chuyện gì à? Sao ta không nghe ai nói gì cả?”
“Cũng không phải chuyện lớn nương tử không cần lo.”
A Phỉ phụ giúp Nhược Phồn ôm tứ nương tử ngồi lên nhuyễn tháp, sau đó lại bận rộn chuyển trà án đến chỗ nàng: “Khang Ninh phủ này ngoài lệnh ái nhà chúng ta ra thì Công tước còn có thể nhờ vả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tai-kien-phuong-hoa/3113041/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.