Nói đoạn nhị nương tử vỗ ngực thùm thụp tự trách, nha hoàn bên cạnh vội vã ngăn cản nàng làm đau bản thân.
Phó Tuyệt Ca lén lút nâng quạt ngáp một tiếng, nhạt nhẽo mở miệng: “Nếu nương tử muốn cùng ta than khổ vậy thì tiếc quá ta còn có việc phải xử lí không tiện bồi lâu, A Xán tiễn nhị nương tử đi.”
“Tam lệnh ái chậm đã.”
Nhị nương tử cuống quít chụp lấy tay Phó Tuyệt Ca ngăn nàng bỏ đi: “Thật ra ta đến đây là có chuyện muốn nói với tam lệnh ái, cầu ngươi dành chút ít thời gian nghe ta nói có được hay không?”
“Nhị nương tử còn muốn nói cái gì?”
Lưu thị được Nhược Phồn đẩy vào phòng, lớn tiếng đánh gãy lời nhị nương tử: “Nhi tử của ngươi gây ra hoạ còn muốn nhi nữ của ta giúp đỡ? Các ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ!!”
Phó Tuyệt Ca lập tức đứng dậy thay Nhược Phồn đẩy luân ỷ: “Nương thân an hảo, nhi nữ có một ít mứt trần bì ở đây, mẫu tử chúng ta vừa nói chuyện vừa ăn nhé?”
“Giải quyết xong chuyện này ta mới có tâm trạng ăn.”
Mặt nhị nương tử có chút khó coi, tứ phòng trước đây không được đại nhân xem trọng, Lưu thị mỗi lần gặp nàng đều sợ đến co rúm người lại. Vậy mà hôm nay dám lớn tiếng quát ngược lại nàng, nếu không phải có nhi nữ được bát gia sủng ái thì người của tứ phòng đến cả móng chân nàng cũng không có tư cách chạm vào.
Lưu thị vòng tay qua vai A Xán và Nhược Phồn để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tai-kien-phuong-hoa/3112999/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.