Buổi chiều các vị hoàng tước có hẹn gặp mặt nghe hát khúc ở Phương Lan Các, lúc đến nơi người đã đến gần như đông đủ. Đông Phương Tầm Tuyết đi đến chỗ mình ngồi xuống, lặng lẽ hướng các hoàng huynh hoàng tỷ hành lễ.
“Hiến khi lão bát đến trễ nha.” Tam hoàng tước đặt chén trà xuống bàn, huýt vào cánh tay Đông Phương Tầm Liên: “Các ngươi ở cùng một chỗ mà lão tứ đến còn sớm hơn ngươi có phải nên phạt không?”
Đông Phương Tầm Tuyết tiếp nhận trản trà, hướng hoàng huynh hoàng tỷ xấu hổ cười: “Vừa xuất môn trong điện xảy ra chuyện nên chậm trễ.”
“Xảy ra chuyện gì? Hay là bận chiếu cố lệnh ái bên cạnh ngươi đi?”
Lời lục hoàng tước vừa dứt mọi người liền ha hả cười vang, không khí trong Phương Lan Các giảm bớt hai phần câu nệ. Phó Tuyệt Ca sớm quen bị hoàng tước đem ra trêu đùa, cũng không tức giận hay phản kháng ngầm thừa nhận bát gia trong lòng thật sự có nàng.
“Hoàng tước quân quý sớm tối kề cận còn ra thể thống gì?”
“Úc? Lão tứ làm sao vậy?” Nhị hoàng tước dùng ánh mắt ra hiệu với các hoàng tước xung quanh: “Xem xem, không biết là ai sắp tới sẽ nạp cung nữ bên cạnh làm quý thiếp vậy mà lại giáo huấn lão bát không nên cận kề quân quý nha.”
Vẻ mặt Đông Phương Tầm Liên không giống muốn đùa giỡn, đem chén trà đặt mạnh xuống bàn: “Chuyện này ta vẫn chưa đồng ý.”
“Này, đừng thất lễ.”
Che miệng hắng giọng ho hai tiếng, đại hoàng tước xấu hổ hướng Thuận Dương thị mắt đỏ hoen đứng phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tai-kien-phuong-hoa/1047173/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.