“Ui!…” Lăng Sầm nhấn tắt kết nối video mới xuýt xoa một tiếng, mày nhíu chặt, một tay chống giường, khó khăn xoay người ngồi lên giường, loay hoay từ ngồi thành nằm nghiêng, sau đó gần như co mình cuộn người cong như con tôm. Bụng đã lồi tròn ra cản trở động tác của cậu. Giường rộng, gối êm, dù Lăng Sầm đã lót đến hai gối dựa vẫn không giảm được nhức mỏi ở thắt lưng.
Lăng Sầm ngừng một chút đợi eo bớt đau mới bắt đầu xoa bóp chân của mình. Nói đến cũng thật kỳ quái, lúc trước Lục Kiêu vẫn luôn hoài nghi lo lắng sao chân Lăng Sầm không bị phù, hầu hết Omega nam mang thai đều bị phù chân rất nặng. Kết quả sau khi anh rời đi, chân cậu bắt đầu sưng phù. Tuy không đến nỗi phù to như người ta, nhấn một cái ra một cái hố thì cũng sưng lên một vòng. Lăng Sầm loay hoay cũng không xoay được phía dưới đầu gối đành dùng đầu cuối điều khiển người máy đến giúp cậu xoa chân. Lăng Sầm nhíu mày nhẫn nại một lúc, chân giảm bớt đau đớn mới chống cạnh giường đứng lên, quyết định về phòng ngủ trưa. Đi ngang qua phòng để quần áo, Lăng Sầm dừng lại, xoay người bước vào. Trong tủ treo quần áo, Lăng Sầm lấy ra một cái áo của Lục Kiêu. Áo quần của hai người họ chỉ cần đặt đúng chỗ sẽ có người giúp việc hàng ngày thu dọn giặt sạch. Cái áo này Lục Kiêu đã mặc trước khi rời đi, cậu không giống bình thường mang đi giặt mà giữ lại. Những ngày không có Lục Kiêu ở bên, Hoa Hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tai-gia-mat-lo-thuong-tuong/1316252/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.