Edit: Lạc Yên
“Anh không nhớ em hả?” Cửa vừa đóng lại, Lăng Sầm đợi không kịp đã khóa ngồi trên đùi Lục Kiêu, đến cả đèn cảm ứng còn chưa kịp bật lên.
Lục Kiêu nâng tay xoa nhẹ lên má cậu, dịu dàng đáp: “Nhớ em.” Anh không quen nói những lời tâm tình ra miệng, nhưng nếu Lăng Sầm thích, anh cũng không ngại tập làm quen dần.
Lăng Sầm nghe vậy ý cười tràn ra, tháo mặt nạ của Lục Kiêu xuống, ném qua một bên, giảo hoạt “Vậy, đến giờ hưởng dụng của anh rồi đây.” Nói xong lập tức ngửa cổ, khép hờ hai mắt, hai tay vòng qua cổ Lục Kiêu, triền miên trằn trọc hôn lên môi anh.
Một đường từ Đế Tinh đến Tinh Đạo số 2 tuy không mệt mỏi nhưng thời gian dài ở trong không gian kín của phi thuyền vẫn khiến Lục Kiêu không thoải mái. Nhưng giờ phút này, ôm được người yêu trong vòng tay, anh cảm thấy mọi thứ đều đáng giá. Lục Kiêu thuận theo, tùy ý tận hưởng, hương hoa hồng như có như không lan tràn trong không khí, câu hồn nhiếp phách.
Một nụ hôn dài kết thúc, Lăng Sầm vui vẻ đẩy Lục Kiêu vào phòng ngủ, tiện tay cởi áo khoác, cởi luôn cả quần dài vứt lên ghế, đến ngồi bên giường khẽ nói: “Lại đây đi anh.”
Lục Kiêu hơi chần chờ: “Chúng ta… trời… còn sáng mà, chúng ta tâm sự một chút đã.” Lục Kiêu cảm thấy vừa gặp mặt đã lăn giường thì có hơi thiếu tôn trọng Lăng Sầm, cứ như anh tới gặp cậu chỉ vì nhu cầu cơ thể vậy.
Lăng – được tôn trọng – Sầm có chút không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tai-gia-mat-lo-thuong-tuong/1316202/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.