Edit: Lạc Yên
“Sao rồi anh?” Lăng Sầm vừa thấy Lục Kiêu vào phòng liền khẩn trương hỏi. Cậu cự tuyệt ý tốt của mẹ chồng nên trong lòng rất là sợ hãi nha.
“Không có việc gì.” Lục Kiêu trấn an nói, một lần nữa đem hộp gỗ tử đàn đưa cho cậu. “Mẹ nói cái này em vẫn cứ nhận đi, coi như là lễ vật mẹ tặng riêng em.”
“Vâng.” Cậu vẫn là cảm thấy có chút mộng bức. Kiếp trước cậu và Lục lão phu nhân sống chung vô cùng “hòa thuận”. Mỗi lần tới dịp mừng năm mới cậu sẽ gửi tin nhắn chúc mừng cho nàng, nàng sẽ gửi lời cảm ơn. Đó là toàn bộ giao tiếp của hai người.
Thời gian ở chung của hai người rất ngắn nên Lăng Sầm nghĩ Lục lão phu nhân cũng không thể nào vừa mắt người như cậu. Kiếp trước cậu là không thèm để ý, nhưng hiện tại, cậu muốn chung sống lâu dài bên người Lục Kiêu nên cậu không muốn có xích mích mới mẹ chồng đâu.
Không may là mẹ đẻ cậu mất sớm, Lăng gia cũng không có trưởng bối nào đáng để cậu thân cận, vì vậy cậu không biết phải ở chung, giao tiếp thế nào để trưởng bối vui lòng. Cậu đành chỉ có thể trước là hết mực cung kính, sau là mọi điều nghe lời.
Cặp nhẫn này giá trị xa xỉ, khả năng là gia truyền trong gia tộc qua rất nhiều đời, Lục lão phu nhân chịu đưa cho cậu là thể hiện nàng thừa nhận thân phận của cậu. Nháy mắt Lăng Sầm cảm thấy trong lòng thả lỏng. Cậu cùng Lục lão phu nhân đều là gốc Hoa kiều, nên sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tai-gia-mat-lo-thuong-tuong/1316143/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.