Edit: Lạc Yên
Tận đến khi vào tới phòng chiếu phim Lục Kiêu vẫn chưa hoàn hồn với câu nói của Lăng Sầm.
Nhân viên công tác thấy họ lập tức tiến đến, mở ra thông đạo chuyên dụng phụ trợ cho người tàn tật, thấy Lăng Sầm là một Omega thì chủ động đưa ra yêu cầu giúp đỡ nhưng cậu lễ phép cự tuyệt. Cậu tự mình đẩy Lục Kiêu theo thông đạo đến vị trí đã mua vé.
Khi ở trường quân đội, Lục Kiêu là một nhân vật phong vân nên có rất nhiều người theo đuổi anh, nhưng lúc đó anh không có cái tâm tư này. Anh cảm thấy nếu có thời gian chi bằng chọn thêm vài môn học hoặc luyện tập thêm vài giờ trên cơ giáp. Với lại trong trường quân đội Bate số lượng Omega cũng thật sự quá ít… Còn các nữ Alpha không cường cũng hung, thay vì nói theo đuổi anh thì nói họ tìm anh thi đấu cơ giáp, cận chiến còn hợp lý hơn.
Sau khi ra trường vào quân bộ, đừng nói Omega, người cùng trường còn ít nữa là huống hồ một người so với một người lại càng cường hãn hơn. Bên bộ hậu cần, bộ nghiên cứu cũng có vài Omega nhưng anh là một người cuồng công việc nên chưa từng nghĩ sẽ bỏ thời gian nói chuyện phiếm cùng các Omega đó.
Bây giờ, nghe một câu nói của Lăng Sầm làm anh miên man ảo tưởng.
Bộ phim này chiếu cái gì thật sự hai người cũng không có quan tâm, chủ yếu là cảm giác được cùng ‘ái nhân’ tới xem phim chung.
Lăng Sầm thời thời khắc khắc chú ý đều ở trên người Lục Kiêu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tai-gia-mat-lo-thuong-tuong/1316139/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.