Edit: Lạc Yên
Sáng sớm hôm sau, Lăng Sầm thức dậy từ trong lồng ngực Lục Kiêu. Thật không ngờ anh cả đêm đều không nhúc nhích, để Lăng Sầm yên ổn ngủ trong vòng tay anh. Khi Lăng Sầm thức giấc Lục Kiêu đã tỉnh dậy rồi.
“Thực xin lỗi, em đè anh cả đêm, có làm anh bị đau không?” Lăng Sầm thủ thỉ xin lỗi.
“Không sao.” Lục Kiêu nhàn nhạt trả lời. “Cậu sửa soạn đi, rồi xuống nhà cùng cha mẹ ta dùng bữa sáng.”
“Dạ, dạ.” Lăng Sầm bò dậy, lấy quần áo trong không gian khí mặc vào, vừa mặc vừa hỏi: “Anh xuống cùng với em đúng không?”
Lục Kiêu lắc đầu: “Ta không xuống, tí nữa dì Trần sẽ mang bữa sáng lên cho ta.”
Lăng Sầm nhíu mày. Lục Kiêu không thể cứ mãi nhốt mình trong phòng như thế này được, dù sao cũng phải đi ra ngoài hít thở không khí. Lặng lẽ đưa tay nắm lấy tay Lục Kiêu, Lăng Sầm ôn nhu năn nỉ: “Anh có thể đi cùng em được không? Chỉ có một mình người ta sẽ sợ hãi.”
“Không có gì phải sợ, cha mẹ ta đều rất hòa ái.”
Lăng Sầm tiếp tục làm nũng: “Nhưng anh là chồng của em mà, chúng ta lại vừa mới kết hôn, một mình ở nơi xa lạ như vậy người ta thật sự cảm thấy rất sợ, thật đấy, anh nỡ lòng nào…”
Lục Kiêu đành bất đắc dĩ mà đồng ý. Cậu Omega này quả thật là có biện pháp làm cho anh phải nghe theo, trước đây dù cha mẹ anh có nói thế nào anh cũng không chịu ra ngoài.
Lăng Sầm vui vẻ cười rộ lên, khiến Lục Kiêu cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tai-gia-mat-lo-thuong-tuong/1316126/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.