Bảo tiêu rõ ràng dao động, khựng lại, vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ. Một bảo tiêu bên cạnh thấy vậy vội kéo anh ta qua một bên chụm đầu thì thào to nhỏ. Tống Cảnh Nghi cũng không quan tâm bọn họ nói gì, anh chỉ đưa mắt nhìn qua song sắt nhìn vào bên trong, mong răng có thể bất ngờ nhìn thấy bóng dáng nhỏ chạy ra đón mình, sau đó bất giác tưởng tượng rồi cười.
Vừa lúc bảo tiêu thảo luận xong quay lại, thật sợ run người vì bắt gặp vẻ mặt cười đểu giả như sắp ăn thịt người của hắn.
Tống Cảnh Nghi men theo con đường lát sỏi đi đến vườn hoa, âm thanh của tiếng đàn dương cầm du dương trong gió ngày một rõ ràng. Lúc bước chân của hắn dừng lại, trước mặt hắn là Tiêu Dạ Nguyệt mặc áo sơ mi trắng và quần yếm bò ngồi trước đàn dương cầm, ngón tay trắng mềm nhấn từng phím đàn, nét mặt hưởng thụ.
Hắn không hiểu nhiều về âm nhạc, nhưng hắn biết tên bản nhạc này. Night Of The Piano - một bản nhạc da diết trong từng nốt nhạc. Đây là bản nhạc mà Dạ Dạ của hắn thích nhất.
Hắn lại nhớ về cái lần đầu tiên gặp cậu. Cậu chủ nhỏ của Tiêu gia hôm đó mặc một bộ vest màu trắng cài một cái nơ nhỏ màu đen trên cổ áo, cũng là ngồi trước đàn dương cầm, đánh bản nhạc Night Of The Piano này. Đó là lần đầu tiên cậu chủ nhỏ của Tiêu gia trong truyền thuyết lộ diện.
Mẹ của cậu, An Nhu, bà là hoa hậu đẹp nhất trong lịch sử nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-sung-tra-nam-hoa-the-no/2534434/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.