Tống Cảnh Nghi ôm Tiêu Dạ Nguyệt lên, để cậu đối mặt với hắn, hai chân vòng qua kẹp qua hông hắn, hai tay thì vòng qua ôm cổ hắn, hai tay hắn thì nâng mông cậu để cậu không bị ngã.
Hắn cảm thấy tư thế này rất bình thường, bé con bị thương, hắn không muốn để bé con đi lại nhiều.
Tiêu Dạ Nguyệt thì nép vào ngực hắn, cậu cũng biết ngượng, cậu không dám ngẩng mặt lên luôn.
Hai cô nhân viên lại ôm tim chấm nước mắt. Ôi chúa tôi, sống trên đời con được nhìn thấy những hình ảnh này, con đi ngủ cũng có thể cười.
Tống Cảnh Nghi cúi đầu nói cảm ơn hai cô nhân viên, Tiêu Dạ Nguyệt cũng ngẩng đầu lên cười tươi vẫy vẫy tay chào họ.
Lúc đi đường vì tư thế của hai người, rất nhiều người đều quay đầu lại nhìn. Nhưng Tống Cảnh Nghi chẳng thèm để ý, chỉ chuyên tâm đi theo chỉ dẫn của bé con, còn nói chuyện vui với cậu.
Chú ngồi xe lăn nhìn thấy tư thế thân mật của hai người, một chút bất ngờ hiện trên mặt cũng không có, ngược lại rất vui vẻ bơm thêm nhiều bóng bay, chỉ dạy hai người nặn thỏ nhỏ.
Sau khi nặn xong hai bé thỏ, Tống Cảnh Nghi đưa một xấp tiền cho chú, muốn cảm ơn chú vì giúp bé con tìm được hắn, cũng muốn cảm ơn vì hai con thỏ được nặn. Vì nụ cười của Dạ Dạ, hắn cảm thấy một xấp tiền không đủ, nếu hắn mang nhiều hơn, hắn sẽ đưa hết.
Chú ngồi trên xe lăn tươi cười lấy một tờ, "Cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-sung-tra-nam-hoa-the-no/2534425/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.