Hắn cũng từ camera này quan sát được, sau căn phòng này vẫn còn một căn phòng nữa, và Ôn Dĩ Hằng đang nằm ở trong đó.
Bọn họ phải tìm rất lâu mới biết chỗ mở khóa để vào căn phòng kia. Ôn Dĩ Hằng lúc đó còn chẳng ngạc nhiên khi thấy hắn đi vào, chỉ ung dung từ trên giường ngồi dậy cột mái tóc dài lại, còn nhếch khóe môi cười nói với hắn.
"Tống tổng đến cũng thật là chậm. Tôi ở đây ngồi đợi anh đến sắp bạc cả đầu rồi."
"Ôn Dĩ Hằng, không ngờ mày là cái loại biến thái bệnh hoạn như vậy." Hắn thật không thể hiểu nổi, một người nhìn bề ngoài xinh đẹp yếu đuối, con người bên trong lại bệnh hoạn đến mức độ này.
"A, chỉ là một chút thú vui nho nhỏ mà thôi, Tống tổng hình như quá lời rồi. Tôi còn chưa bắt được con mồi của mình đến, niềm đam mê này còn chưa có dứt được."
"Mày muốn bắt Tiêu Dạ Nguyệt?"
Ôn Dĩ Hằng lúc đó chầm chậm đi đến gần hắn, ghé đầu vào nói nhỏ, "Dạ Dạ xinh đẹp trắng trắng mềm mềm như vậy, ai cũng thích. Chỉ tiếc là....quá khó nắm. Nhưng người càng khó nắm càng thú vị, chỉ cần trêu đùa một chút thôi cũng thấy sảng khoái rồi, lúc đó có thêm một cái máy quay nữa, quay lại tất cả, tuy cậu ấy không thể rên, nhưng bằng gương mặt thôi cũng đủ để người ta điêu đứng rồi. Tống tổng thấy tôi nói có đúng không?"
Lúc đó hắn muốn giơ tay nên đấm cho người trước mặt một trận, nhưng tay hắn vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-sung-tra-nam-hoa-the-no/2534006/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.