Lâm Nghị nhìn Tiêu Dạ Nguyệt, "Đã sẵn sàng chưa."
Tiêu Dạ Nguyệt kiên định gật đầu.
Tống Cảnh Nghi vội nói: "Lâm lão sư! Lâm lão sư, tôi có thể vào ngồi cùng với Dạ Dạ một buổi hôm nay được không? Dạ Dạ đã rất lâu không đến trường, tôi có chút không yên tâm."
Lâm Nghị suy nghĩ một chút, nghĩ đến đây là học trò mà mình thu nhận, còn có chút thích, liền gật đầu.
Tống Cảnh Nghi hào hứng dắt tay Tiêu Dạ Nguyệt đi vào dưới con mắt trợn tròn của rất nhiều người.
Phải biết rằng Lâm lão sư vô cùng nghiêm khắc, vậy mà....
Lâm Nghị bước lên bục đứng cạnh cây đàn, ánh mắt quét qua từng người bên dưới.
"Tôi xin làm phiền lớp một chỗ ngồi cho học trò của tôi, không biết ý các bạn thế nào?"
Các bạn đưa mắt nhìn nhau, tuy là kinh ngạc nhưng dù sao cũng là những người yêu thích nghệ thuật, cùng chung sở thích với nhau, họ đều vui vẻ gật đầu đồng ý. Phòng học lớn như vậy, có bốn mươi học viên, mỗi học viên có một cây đàn dương cầm tủ riêng, ngồi cách nhau những khoảng cách quy định mà phòng học vẫn vô cùng thoáng và rộng.
Chỉ là ngạc nhiên ở đây là, thầy Lâm là nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng, về đây dạy học nhưng cũng chỉ dạy ở năm ba, luyện tập và chỉ lỗi sai cho học viên chứ không có ý truyền đạt kinh nghiệm cũng như chỉ chuyên sâu. Vì vậy rất nhiều người muốn đến bái sư, nhưng thầy đều không chấp nhận. Hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-sung-tra-nam-hoa-the-no/2533991/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.