Uông phu nhân có vẻ rất xúc động, vành mắt đều đã đỏ hoe.
Tiêu Dạ Nguyệt cũng quay ra cúi người chào bà.
Uông phu nhân nhìn sang, cầm cánh tay Tống Cảnh Nghi hỏi: "Đây là..."
Tống Cảnh Nghi ôm eo Tiêu Dạ Nguyệt kéo cậu lại gần, giới thiêu hai người với nhau.
"Phu nhân, đây là bạn đời tương lai của cháu, tên là Tiêu Dạ Nguyệt. Dạ Dạ, đây là Uông phu nhân, bạn thân của cha nuôi anh."
Uông phu nhân nghe giới thiệu của hắn, đôi mắt kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã mỉm cười chủ động kéo tay Tiêu Dạ Nguyệt lại gần.
"Ồ, đây là cậu chủ nhỏ của Tiêu gia có phải không? Ta cũng rất lâu rồi không gặp Tiêu Bằng. Lão Tiêu bận quá. Lần trước lão Tiêu có mời ta đến dự sinh nhật của con trai, nhưng lúc đó sức khỏe ta yếu không đi được. Về sau có hẹn lão Tiêu ra ăn cơm mà lão ấy đều nói bận, ta còn nghĩ có phải hay là giận ta rồi phải không."
Tiêu Dạ Nguyệt nghe vậy liền lắc đầu, lấy điện thoại ra gõ chữ nói giúp cha cậu.
"Cha con sẽ không giận phu nhân, ông ấy bận thật, bây giờ còn không có thời gian chăm sóc cho con nữa."
Uông phu nhân đau lòng xoa đầu cậu.
"Đứa bé này..." Vành mắt bà lạu đỏ lên. Tính cách bà có vẻ sống rất tình cảm, rất dễ xúc động.
Vừa lúc cô nhân viên bế con mèo Elizabeth của bà ra. Đó là một con mèo Anh lông ngắn rất đẹp.
"Elizabeth, con yêu, có nhớ mẹ không nào?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-sung-tra-nam-hoa-the-no/2533966/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.