Dù Tiêu Dạ Nguyệt vẫn còn nói ngọng nhưng mọi người vẫn rối rít hỏi chuyện cậu. Hỏi cậu hôm đó làm sao mà bị bắt, lại hỏi sau khi bắt xong đã xảy ra việc gì, rồi làm thế nào mà cậu được cứu ra.
Sau sự việc ngày hôm trước, lại quan sát Tiêu Dạ Nguyệt trong một tuần học đó thấy cậu là người hiền lành chẳng bao giờ tỏ ra kiêu ngạo ta đây là kẻ có tiền, bạn học đều hiểu có người đứng sau cố ý muốn bôi nhọ cậu, vì vậy hôm nay thấy cậu mới thân thiết hỏi chuyện.
Một bạn học nghe Tiêu Dạ Nguyệt chữ đúng chữ sai, chữ đủ chữ mất nói chuyện thì không nhịn được nữa mà ôm bụng cười, tay còn đập đập bàn.
Các bạn học khác cũng phì cười theo.
"Tiểu Dạ Nguyệt, giọng cậu hay thật đó." Không biết là bạn học nữ nào lên tiếng, một câu nói lại khiến bạn bè nhao nhao lên.
"Đúng đó, giọng Tiểu Dạ Nguyệt hay thật đó. Có cảm giác trong trẻo tươi mát đầy sức sống, chốc lại cho ta cảm giác mềm mại. Trời ơi, nói chung là tui u mê quá."
"Tiểu Dạ Nguyệt, hay sau khi cậu nói chuyện bình thường được rồi cậu debut làm ca sĩ đi. Chỉ bằng gương mặt và giọng nói này thôi, tôi tin chắc cậu sẽ nổi tiếng, fan xếp cả triệu người."
Tiêu Dạ Nguyệt má đỏ môi hồng bật cười. Ngay cả tiếng cười của cậu cũng khiến bạn bè thoải mái.
"Nhưng mà êm hát dở nắm."
Cố Linh Lan cũng đùa cậu, "Cậu không cần lo. Để chị đây làm quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-sung-tra-nam-hoa-the-no/2533510/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.