Căn biệt thự sa hoa tráng lệ tọa lạc giữa sườn núi đã là nửa đêm mà vẫn sáng đèn. Kì thực bên ngoài đẹp đẽ bao nhiễu bên trong lại thối nát bấy nhiêu.
Giữa không gian đêm tối tĩnh mịch, từ căn biệt thự ấy vang vọng lên tiếng đàn dương cầm, tiếng đàn ấy nghe sao mà thê lương đau đớn đến lạ. Giữa núi rừng hoang vu, tiếng đàn như vang vọng cả ngọn núi, hòa vào với tiếng lá cây rơi, tiếng gió xào xạc.
Một cậu bé khoảng bảy, tám tuổi đứng nấp sau cánh cửa nhìn ra phòng khách, nhìn đến người phụ nữ thả tóc dài mặc váy hoa đang ngồi đánh đàn ở đó. Ở đuôi mắt cậu bé có một nốt ruồi lệ, bản thân cậu bé cũng rất xinh đẹp, một vẻ đẹp khó phân nam nữ.
Ánh mắt cậu bé rụt rè nhìn người phụ nữ, chỉ đến khi tiếng nhạc dừng hẳn cậu bé mới chậm chạp đi ra, giọng nói nhỏ nhẹ gọi một tiêng "Mẹ."
Người phụ nữ quay mặt ra mỉm cười dịu dàng với cậu, đưa tay ra ôm cậu lên.
"Tiểu Nhiên của mẹ sao còn chưa ngủ, mẹ đánh thức con sao?"
"Không ạ. Mẹ đi ngủ với con nha mẹ."
Người phụ nữ mỉm cười, một nụ cười hư vô không cảm xúc. Cô lặng im không trả lời, chỉ ôm cậu như vậy cho đến sáng.
Mặt trời nhanh chóng ló rạng sau những hàng cây, căn phòng trên lầu hai cũng mở ra, bước ra là một người phụ nữ thân hình quyến rũ, trang điểm phấn son, đạp trên đôi giày cao gót cao đi xuống.
Lúc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-sung-tra-nam-hoa-the-no/2533446/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.