Edit: Raizel
Beta: Rosaline
Sương trắng mênh mông che mờ tằm mắt, Tiêu Quân Mặc ngồi trên lưng ngựa, hai quân đối diện với nhau, cảnh tượng tráng lệ như vậy thật quen mắt, hắn hơi nheo mắt lại, vung tay hạ lệnh: “Giết!”
“Giếtttttttttttt!” Tướng sĩ hai quân gào thét xông pha về phía đối phương, binh lính dưới trướng của Triệu Như Hải tiến vào trong làn sương mù, không thể nhìn rõ được cảnh vật xung quanh nên bọn họ chỉ có thể chém giết theo bản năng, tiếng trống vang lên từng trận ở xung quanh giống như có thiên quân vạn mã đang lao tới chỗ bọn họ vậy, máu tươi tương vãi khắp nơi trên quần áo, trên mặt đất, bọn họ vung kiếm trong tay liều mạng chém giết những người xung quanh.
Triệu Như Hải ngồi trên ngựa, từng đột tiếng hò vang lên bên tai, sương mù khiến gã chỉ có thể nhìn rõ được trong phạm vi một bước, gã dựa vào trực giác mà chém giết, trên thân kiếm đã đẫm máu tươi, bỗng nhiên có một người vừa bị gã giết ngã đến trước mặt gã, cúi đầu nhìn xuống thì mới biết là quân mình!
Sương mù dày đặc khiến gã không biết được người mình giết là ai, lại càng phải đề phòng có kẻ đến đánh lén, nhưng giết một hồi gã mới cảm thấy có gì đó không đúng nhưng lại không biết là không đúng ở đâu.
Giống như bị nhốt trong một trận pháp lớn vậy, Triệu Như Hải vung kiếm giết một người nhưng khi gã cúi đầu nhìn kỹ thì lại là quân mình! Triệu Như Hải kinh hãi, cuối cùng cũng hiểu được không đúng ở đâu, vừa rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-sung-nhi-nhat-the/641774/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.