Edit & Beta: Hoa Cúc
Cố Viêm cầm chặt tay Lâm Trạch Xuyên, nhìn chiếc nhẫn ở ngón vô danh trên tay trái của anh, hơi nở nụ cười. Người này, cuối cùng cũng hoàn toàn thuộc về y rồi.
“Cái này, tặng hai bạn.” Một âm thanh vang lên bên cạnh bọn họ. Lâm Trạch Xuyên quay đầu lại, người nói chuyện là một người trẻ tuổi có mái tóc dài màu nâu, trong tay anh ta cầm một bức tranh. Trên đường phố Barcelona, khắp nơi đều có thể thấy những nghệ thuật gia lang thang nhiệt tình yêu tự do. Xem ra, người trẻ tuổi này hẳn là một thành viên trong đó.
Lâm Trạch Xuyên lễ phép nhận lấy bức vẽ, dùng tiếng Tây Ban Nha nói cám ơn. Sau đó hỏi một chút xem anh ta có cần tiền không.
“Không cần cám ơn, bức họa không cần tiền của hai bạn. Ngược lại tôi phải cảm ơn hai bạn đã cho tôi linh cảm vẽ bức tranh này.” Người trẻ tuổi cười nói, “Phải biết rằng tôi đã quanh quẩn ở thành phố một tuần lễ rồi, nhưng cũng không vẽ được một bức họa nào.” Người trẻ tuổi nói xong, sờ mái tóc dài của mình, sau đó cười quay người rời đi.
Đợi người trẻ tuổi kia hoàn toàn biến mất trong đám đông, ánh mắt Lâm Trạch Xuyên mới thu về.
Cố Viêm nửa đùa nói giỡn “Đừng nhìn người khác như vậy, tôi sẽ ghen đấy.”
Lâm Trạch Xuyên mắt trắng lườm một cái, sau đó mới lên tiếng “Người này rất có cá tính.” Có thể sống tự do tiêu sái thế này, rất khó rất khó…
Lâm Trạch Xuyên nhìn thoáng bức họa trong tay, trong nội tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-sieu-sao-la-thu-tieu-thu-la-sieu-sao/1284506/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.