Edit & Beta: Hoa Cúc
Lâm Trạch Xuyên đứng ở nơi đó không động, biểu tình trên mặt cũng không thấy rõ. Mà Chung quản gia cũng không động, cứ như vậy lẳng lặng chờ anh.
Một lúc lâu, anh nhẹ nhàng nở nụ cười “Cố Viêm có nói gì với bác không?”
Chung quản gia thản nhiên cười nói “Thiếu gia không nói gì thêm. Nếu Lâm thiếu gia có một chút tình cảm với thiếu gia, thì hy vọng sau khi cậu khôi phục cảm xúc, có thể đến bệnh viện nhìn thiếu gia một chút. Lời này chỉ đại biểu cho cá nhân tôi, Lâm thiếu gia có thể không nghe.”
Khi Lâm Trạch Xuyên nghe được những lời này, ánh mắt nhẹ nhàng đóng lại. Ánh trăng bạc chiếu vào anh, khuôn mặt vốn nhợt nhạt càng thêm tái. Gió nhẹ lướt qua lọn tóc, cực kỳ giống cảm giác khi đầu ngón tay Cố Viêm khẽ vuốt tóc anh.
Qua hồi lâu, Lâm Trạch Xuyên nhắm hai mắt, nhẹ nhàng mở miệng “Đi bệnh viện.” âm thanh mang theo một chút thô giáp.
Đang nghe được cậu nói sau cùng của Lâm Trạch Xuyên, Chung quản gia khẽ nở nụ cười, mang theo một chút lo lắng, không đơn giản như công việc của mình.
“Lâm thiếu gia, lên xe đi.” Chung quản gia nói.
Lâm Trạch Xuyên ngồi phía sau xe. Anh nhẹ nhàng dựa vào lưng ghế, nhắm mắt lại.
…
Sau khi Chung quản gia đưa Lâm Trạch Xuyên đến bệnh viện, thì rời đi, dù sao Cố Viêm bị thương còn có rất nhiều việc cần phải chuẩn bị. Vì mệnh lệnh của Cố Viêm, nên ngoại trừ những bảo tiêu ở đây, Chung quản gia và Lâm Trạch Xuyên, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-sieu-sao-la-thu-tieu-thu-la-sieu-sao/1284493/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.