Edit & Beta: Hoa Cúc
Sáng sớm ngày hôm sau, Lâm Trạch Xuyên mở mắt, phát hiện mình đang nằm trong lòng Cố Viêm. Điểm chết người chính là… là anh ôm Cố Viêm thật chặt không buông tay…
Anh tuyệt đối nóng hỏng đầu óc mới làm như vậy. Lâm Trạch Xuyên trộm liếc Cố Viêm một cái, rất tốt, không tỉnh. Anh nhẹ tay nhẹ chân rời khỏi giường, sửa sang áo ngủ một chút. Sau đó, anh lại trộm ngắm Cố Viêm một chút, vừa vặn tương giao với mắt Cố Viêm.
Lâm Trạch Xuyên vốn chột dạ ngay cả lời nói cũng không thể lưu loát “Anh… tỉnh khi nào?”
Cố Viêm ngồi dậy, nhìn Lâm Trạch Xuyên rõ ràng chột dạ nhưng lại giả vờ trấn định, cảm thấy thú vị. Y nhẹ nhàng cười nói “Ngay trước khi em tỉnh.”
“Vậy anh còn giả bộ ngủ, quá vô sỉ.” Lâm Trạch Xuyên nhẹ hừ lạnh một tiếng.
Thật ra hôm qua Cố Viêm không ngủ, cho dù ngủ cũng chỉ ngủ một thời gian ngắn giấc ngủ rất nông, mặt trời lên sẽ tỉnh.
Bây giờ Lâm Trạch Xuyên đang ở trạng thái thẹn quá hóa giận nên giận chó đánh mèo, nói trắng ra là vì che dấu sự chột dạ của mình, cho nên anh hoàn toàn không ý thức được lời mình nói giống như đang cố tình gây sự.
Cố Viêm cũng xuống giường, chặn ngay ôm lấy thắt lưng Lâm Trạch Xuyên. Lâm Trạch Xuyên giãy dụa một cái, phát hiện tránh không thoát “Này này này, anh muốn làm?”
Cố Viêm bắt tay đặt lên trán Lâm Trạch Xuyên “Cơn sốt đúng là lui rồi, trách không được mới sáng sớm thức dậy đã có tinh lực như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-sieu-sao-la-thu-tieu-thu-la-sieu-sao/1284486/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.