Edit & Beta: Hoa Cúc
“Cậu ấy và em không có liên hệ gì, đừng suy nghĩ nhiều.” Cố Viêm khẽ nở nụ cười, nói tiếp, “Muốn anh đưa em về khách sạn không?”
Khóe miệng Ninh Xung miễn cưỡng cười trừ một cái “Không cần, hương vị cà phê nơi này cũng không tệ lắm. Lát nữa tự em trở về.”
Cố Viêm gật đầu “Vậy tạm biệt.”
“Tạm biệt.” Ninh Xung mỉm cười nói.
Nhìn Cố Viêm rời khỏi cà phê quán, nụ cười thương cảm u buồn trên mặt Ninh Xung cũng biến mất không thấy.
Cậu ta gọi phục vụ, thu thập sạch sẽ cái bàn, một lần nữa gọi một tách lam sơn. Có vài tầm mắt tò mò nhìn về phía cậu ta, dù sao vừa rồi khi cậu ta và Cố Viêm nói chuyện, cảm xúc không khống chế được khiến tiếng động khá lớn, mà bản thân quán cà phê lại rất yên tĩnh, khó tránh khỏi làm người khác tò mò. Nhưng Ninh Xung cũng không để ý những ánh mắt tìm tòi nghiên cứu ấy, vẻ mặt thản nhiên. Giống như người u buồn đa tình vừa rồi không cậu ta.
——cà phê này, rất đắng.
Ninh Xung nhẹ nhàng nhíu mi một chút. Cậu ta bỏ thêm nửa thìa đường, dùng thìa nhẹ nhàng quấy, ánh mắt nhìn theo thìa quấy cà phê màu nâu. Từ trước kia khi cậu ta uống lam sơn, cho tới bây giờ luôn không bỏ đường, bởi vì còn trẻ, cho nên không để ý. Mà bây giờ, cậu ta lại bắt đầu chán ghét hương vị chua sót này, cho nên dùng đường để làm mất cảm giác đầu lưỡi mình, che dấu hương vị vốn có của cà phê. Đây có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-sieu-sao-la-thu-tieu-thu-la-sieu-sao/1284484/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.