Edit & Beta: Hoa Cúc
Bị Cố Viêm gây sức ép đến tình trạng kiệt sức khi Lâm Trạch Xuyên mở to mắt, phát hiện Cố Viêm đã không còn ở trên giường. Anh nhìn đồng hồ trên tay một chút, bảy giờ rưỡi. Chín giờ anh phải tới Thịnh Thiên. Cho nên anh chỉ có thể đứng lên. Tuy rằng toàn thân đau nhức, mỗi một tế bào trên người cũng kêu gào không muốn đứng lên.
Lâm Trạch Xuyên đổi xong quần áo đi xuống lầu, Cố Viêm đang dùng cơm.
Anh ngồi xuống bên cạnh Cố Viêm, cầm lấy ly sữa uống một hơi “Dậy khi nào sao không gọi tôi một tiếng? Anh là chủ tịch đến trễ không sao, tôi đây số khổ chỉ là một diễn viên nhỏ đến trễ sẽ bị mắng đấy.”
Cố Viêm buông dao nĩa, khẽ cười “Nhìn em ngủ say như vậy, để em ngủ thêm một lát. Dù sao cũng còn sớm, đến lúc đó sẽ gọi em dậy.”
Lâm Trạch Xuyên “…” Không biết là ai giày vò anh thành như vậy, hiện tại lại bày ra một bộ dạng rất săn sóc, dối trá! Nếu thật sự săn sóc, thì tối qua đừng làm kịch liệt như vậy…
Ăn xong điểm tâm, Lâm Trạch Xuyên ngồi xe Cố Viêm rời khỏi biệt thự, nhưng không để Cố Viêm đưa đến công ty, mà đi được nửa đường thì xuống xe.
“Em quá cẩn thận rồi, bãi đỗ xe chuyên dụng của Thịnh Thiên phóng viên không vào được.” Cố Viêm đối với sự kiên trì khi Lâm Trạch Xuyên bước xuống xe rất bất đắc dĩ.
“Tôi cũng không muốn bị nhân viên của Thịnh Thiên xem là con khỉ mà tham quan.” Lâm Trạch Xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-sieu-sao-la-thu-tieu-thu-la-sieu-sao/1284443/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.