Hai hài tử được bế đến trước mặt Hoàng Thượng cùng Hoàng hậu, Hoàng Thượng, Hoàng hậu nhìn hai hoàng tôn trắng trắng mũm mĩm, thích cũng không biết phải nhìn đứa nào, ý cười cũng bớt vài phần uy nghiêm, hơn rất nhiều từ ái.
“Hai hài tử này bộ dáng thật giống nhau, có điều đôi mắt Duệ Hàn giống con, đôi mắt Duệ Cẩn lại giống Kì Ương hơn.” Hoàng hậu bế Duệ Cẩn, trêu đùa hài tử.
Hai hài tử vốn đã ngủ, nhưng sau khi được bế đến chính sảnh liền tỉnh lại, cũng không khóc nháo, chỉ là đảo đôi mắt ngập nước, phát ra một vài thanh âm người khác nghe không hiểu. Có lẽ là đang “nói” cao hứng, thỉnh thoảng lộ ra chút ý cười, nhìn vô cùng đáng yêu.
Quân Thừa Cảnh nhìn Phụ hoàng cùng mẫu hậu mỗi người bế một đứa, bộ dáng yêu thích không buông tay, mình cũng không chen tay được, chỉ còn biết chờ một lát, lấy ra hai khối ngọc bội đã chuẩn bị trước giao cho Quân Ly Xuân, cười nói: “Đây là quà gặp mặt cho các chất tử, mong rằng đệ không chê.”
Quân Ly Xuân nhận ngọc bội, cười nói: “Nhị ca nói gì vậy, thứ huynh tặng hiển nhiên là tốt nhất, sao lại ghét được. Đa tạ Nhị ca.” Quân Ly Xuân mơn trớn thân hai khối ngọc ngọc, cảm giác ôn nhuận, là Dương Chi ngọc thượng đẳng. Hoa văn là tì hưu, ý nghĩa cũng tốt.
Bỏ hai khối ngọc bội lần lượt vào hai cái hà bao nhỏ, sau đó nhét vào trong chăn của hài tử, xem như bùa bình an cho hai bé con.
Hoàng Thượng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-quy-linh/2516858/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.