Bất luận là ghen tức hay là hận, là oán hay là đau khổ, cuộc đời của Quân Thừa Diễn xem như kết thúc, cho dù còn sống, cũng không có cơ hội làm ra cái gì nữa.
Trở lại vương phủ, Lăng Kì Ương đang ăn điểm tâm. Quân Ly Xuân xoa xoa khuôn mặt hồng nhuận của hắn, lại xoa xoa bụng hắn, xem như chào hỏi hắn và bọn nhỏ.
“Quân Thừa Diễn đã đưa đi?” Lăng Kì Ương hỏi, cảm thấy Quân Ly Xuân trở về sớm hớn so với dự đoán của mình.
“Ừ.” Quân Ly Xuân gật gật đầu, ngồi bên cạnh cùng hắn.
“Hoàng Thượng cũng coi như nhân từ, an bài cho hắn một chỗ u tĩnh. Nếu là ở cùng những người điên kia, cho dù là người khỏe mạnh cũng phát điên.” Làm y giả, Lăng Kì Ương cũng hiểu một người bình thường nếu nhốt cùng kẻ điên, cái loại tuyệt vọng này thật sự sẽ bức điên người. Đây cũng là lý do vì sao trong lãnh cung người điên chiếm đa số, mà những người chưa điên, cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
“Phụ hoàng có lẽ cũng thương hại hắn, dù sao Phụ hoàng chưa bao giờ coi trọng hắn, Dung thị không chỉ có lợi dụng hắn, còn giết mẫu phi hắn. Cho dù hắn có muôn vàn điều không đúng, cũng không có thật sự thương tổn đến người khác, coi như hắn là báo thù cho mẫu phi của mình đi.” Quân Ly Xuân đoán rằng Duyên Hi đế cũng bởi vì nguyên nhân này, mới không lưu đày. Hơn nữa, mắt thấy sắp đến tết, mọi việc cũng đều phải phán nhẹ hay hoãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-quy-linh/2516849/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.