Xe ngựa một đường đi thật sự chậm, cực lực chạy cho vững vàng, để tránh làm người ở bên trong mệt. Trong xe, Quân Ly Xuân ôm Lăng Kì Ương, sợ hắn đụng phải chỗ nào đó. Quân Ly Xuân quan tâm mặc dù có chút khoa trương, nhưng Lăng Kì Ương cũng rất hưởng thụ, chính hắn cũng đặc biệt cẩn thận, hài tử này đối với hắn mà nói là một chuyện kinh hỉ.
Đi tới trước nhà, xe ngựa dừng lại. Quân Ly Xuân xuống xe trước, sau đó xoay người ôm Lăng Kì Ương xuống, trực tiếp vào viện, ôm đến phòng ngủ, căn bản không để Lăng Kì Ương chân chạm đất.
Nhẹ nhàng đặt người lên giường, giúp hắn cởi vớ cùng áo ngoài, Quân Ly Xuân mở chăn trên giường ra đắp lên người Lăng Kì Ương, thật tâm nói: “Từ giờ trở đi, ngươi không được xuống giường. Có cái gì muốn ăn liền nói cho ta biết, ta lấy cho ngươi.”
Lăng Kì Ương nhìn Quân Ly Xuân khẩn trương hề hề, cười nói: “Nào có khoa trương như vậy? Ta không sao.”
“Không được.” Quân Ly Xuân dịch dịch góc chăn cho hắn, “Đây là đầu hoài thai, hẳn nên cực kỳ để ý.”
Lăng Kì Ương biết y quan tâm hắn, cũng không phản đối nữa, còn cười nói: “Ta còn chưa viết phương thuốc an thai, ngươi dù sao cũng phải để ta viết chứ.”
Quân Ly Xuân đi đến bên cạnh bàn, cầm lấy bút lông nói: “Ngươi nói, ta viết cho ngươi.”
Lăng Kì Ương cười gật gật đầu, đọc tên dược cùng phân lượng. Sau khi Quân Ly Xuân viết xong, đưa cho hắn xem. Phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-quy-linh/2516782/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.