Từ lúc Quân Ly Xuân làm y phục đỏ cho Lăng Kì Ương, trong Lân Vương phủ có thêm một thân ảnh màu đỏ. Quân Ly Xuân cảm thấy tươi đẹp hết mức, bọn hạ nhân cảm thấy không khí vui vẻ cực điểm, mỗi lần Lăng Kì Ương đi qua, bọn hạ nhân đều sẽ nhìn trộm vài lần, cảm thấy Vương phi vừa nhân hậu lại đặc biệt.
Lúc Quân Ly Xuân hồi phủ, Lăng Kì Ương đang tựa vào nhuyễn tháp đọc sách. Thấy y vào cửa, liền buông sách đứng lên, “Bên ngoài lạnh không?” Quân Ly Xuân sợ hắn lạnh, sai người bỏ vài cái chậu than ở trong phòng, lại phân phó hắn không có việc thì không cần ra khỏi phòng, cho nên hắn cũng không biết hôm nay trời thế nào.
“Hoàn hảo, có vẻ mấy ngày này hẳn là thời tiết tốt.” Quân Ly Xuân cởi áo khoác ra đưa cho Mính Lễ, “Ngày mai ta mang ngươi tiến cung sớm, ngươi xem cho Hoàng nương.”
“Được.” Lăng Kì Ương đáp lời.
Đang nói, Lạc Tố bưng lên trà nóng cho hai người, liền cùng Mính Lễ đi ra, chờ bên ngoài.
“Chuyện hương liệu ta đã nói với Hoàng nương, người trong cung luôn khó lòng phòng bị, ngày mai ngươi vào cung cũng phải cẩn thận khắp nơi.” Quân Ly Xuân đưa tay đặt ở phía trên chậu than làm ấm, mới ngồi vào tháp.
“Ta đã biết.”
“Ngày mai chuẩn bị mặc bộ nào? Ngươi nếu không muốn mặc đồ đỏ cũng có thể không mặc.” Quân Ly Xuân nhìn khuôn mặt Lăng Kì Ương bị y phục đỏ tôn lên đến mức cực kỳ trắng nõn, nhịn không được giơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-quy-linh/2516705/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.